Thứ Bảy, 30 tháng 7, 2016

PHIÊN BẢN THỜI GIAN

Có tuổi rồi
Lẩn thẩn ngu ngơ
Một nửa buồn hiu,một nửa chờ
Gió từng đêm lạc- đường gió bụi
Thơ chẳng trọn giòng-chưa phải thơ!

Có tuổi rồi
Quên nhớ,nhớ quên
Nhiều khi thức trắng lén chong đèn
Lén nhìn một vệt trầy ký ức
Tình đã từng lên xuống,xuống lên!

Có tuổi rồi
Vật vã mồ côi
Dăm hôm thèm xuống bãi lên đồi
Thời thế đã bao phen chìm nỗi
Lập thân trôi giữa chốn ngậm ngùi

Có tuổi rồi
Cười cợt qua loa
Một gánh lao tâm-nặng phiền hà
Đội về cam chịu không canh cãi
Gội bớt cho người chút chua ngoa!

NK

Thứ Tư, 27 tháng 7, 2016

LÚC

Biển và Trời ở một góc khuất xa
Chưa có giặc hay đang chờ giặc tới?
Tàu ta cũ mà giặc Tàu đang mới
Mới những trò gian,mới thô bạo hung tàn
Còn đâu xưa?Biển dịu với Trăng ngàn
Giờ sóng dữ chực chờ dâng bão tố
Những ngư dân trân mình oằn gian khổ
Không chỉ mặt Trời thiêu đốt làn da
Không được mưu sinh từ vùng biển của ông cha
Mà canh cánh ngoại bang tìm đâm giết
Nếu phải chết :Trong ngạo cuồng tuẩn tiết
Không phải trong uất hận bị bỏ rơi
Không phải hoang mang nói chẳng nên lời
Giữa nghịch cảnh đồng bào thành dị tộc
Giặc!
Đã vốn ngàn năm là giặc!
Không thể tin!
Giọng lưỡi dạng “Lưỡi Bò”
Vừa vuốt ve vừa hành xử côn đồ
Đã lưu manh-Có bao giờ đạt lý?
….
Cả ngàn năm,rút ra điều gì nhỉ???
Có thể sống cùng?Hay vạch đất tuyệt giao?
Có thể đứng lên sau mấy lần đau?
Đau và lớn mạnh hay đau rồi gục chết?
….
Đứng giữa Quê Hương
Lúc tử sinh-còn mất
Thiết tha xin hai tiếng trường tồn
Tổ tiên trông chờ thế hệ cháu con
Ta con cháu
Nuốt lệ mình cay mặn
Phú Quốc chiều nay biển còn rạng sáng
Canh cánh một ngày
Sợ biển âm u
Là khi lan bóng của giặc thù

NK

Thứ Sáu, 22 tháng 7, 2016

NGU NGƠ

Tứ bề nhẫn nhục trầm thiêng
Đâu hay vất vưỡng du miên cõi người
Nhoẻn môi khóc
Vỗ tay cười
Là đang chắc mót một đời xanh xao

NK

Thứ Tư, 20 tháng 7, 2016

SAU NHỮNG BƯỚC CHÂN

Có gì sau những lần đi?
Cứ như chìm giữa sầu bi lúc về
Ta về
Đường ngập u mê
Mong tìm một chốn bộn bề giấu thân
Dẫu rằng bễ khổ trầm luân
Tranh nhau hơi thở cũng ngần ấy năm
Buông xuôi hết
Lúc yên nằm
Còn chung một mảnh Trăng Rằm hôm nao
Lên non mới hiểu bao cao
Xuống khe mới biết thế nào là sâu
Đời chưa tất bật dãi dầu
Biết sao được những ngọt ngào từ tâm
Em đi chiếc bóng âm thầm
Nên ta gặm nhắm lỡ lầm ngàn xưa
Nay đà tiếng vọng giao mùa
Xin cho ngưng những cợt đùa nhục vinh
An nhiên mình chỉ là mình

NK

Thứ Tư, 13 tháng 7, 2016

MỘNG THƯỜNG

Sáng đợi nhân gian bừng thức dậy
Sương còn đủng đỉnh quảy thân lười
Chân đặt nửa Trời bên nửa đáy
Trùng khơi và Mây được rong chơi

Giọt huyền tí tách từng nhịp nhỏ
Non nước hữu tình dằng dặc xa
Uống đen lần bước đời mấy độ
Sợ làm xao động vía người ta

Người ta còn đứng phía bình minh
Ta vất vã leo thác cùng ghềnh
Ngơ ngác dặm dài câu tương kiến
Mười lăm năm nữa hết chung tình

Ta giữa ngàn Mây,giữa ngàn Trăng
Ngày đi-Đêm tựa gối cung Hằng
Mộng thường đan lệ chiều cô lữ
Bán khắp người xa một chữ buồn

Thấm thía bao lần neo Hải Vân
Đỉnh xoạt xuyên Mây ngạo nghễ tầng
Treo ngược ai bi bầu tâm sự
Sơ giao bèo nước vẫn dốc cùng

Đứng trên chót vót sương và gió
Phiêu bồng rơi xuống sẽ bao xa?
Bọc theo nhân quả dường sẽ ngộ
Ta về-Ta đến-Chẳng còn ta!

NK

Thứ Ba, 12 tháng 7, 2016

DỐI LÒNG


“Thời gian-người tình và ly rượu
Đừng bao giờ đong đếm nhé người ơi!”
Có được gì lúc rong ruổi giữa cuộc chơi
Đầy tím tái hòng so đo tị nạnh?

Là diễm phúc cũng là điều bạc hạnh
Biết gì còn?Gì mất?Ngày mai
Tiếng kinh cầu ai sẽ nguyện cho ai?
Xuôi tay đợi mọi ước nguyền tề tựu

“Thời gian-người tình và ly rượu..”
Như khói tàn,nắng nhạt,sương sơi
Những thứ không cùng,nhặt lại buông rơi
Muốn nắm giữ-cưỡng cầu không sao được

Không có gì mãi mãi thành mực thước
Dẫu khuôn vàng-thước ngọc cũng hanh hao
Chỉ cần người thấu hiểu lòng nhau
Dù chia biệt-lỡ làng
Luôn tồn tại

NK

Thứ Hai, 11 tháng 7, 2016

MƯA THÁNG HẠ

Cây Bàng đã gãy ngoài sân nhỏ
Bốn mùa Xuân bỏ chạy ra xa
Đàn Sâu mất chỗ trườn qua phố
Ta giấu quầng đen trộm góc nhà

Gió hù bà Vãi đường lên chợ
Đẫm giọt thăng trầm ướt áo nâu
Thiếu tán lá xanh đành biếng thở
Đường trơn lắm vũng cứ đục ngầu

Hôm nay sót lại nhành Lan héo
Cố nở trọn chiều đã vươn mang
Rồi mai rũ xuống,nào đâu hiểu
Xong phút phô trương lại lụi tàn

NK

Chủ Nhật, 10 tháng 7, 2016

CHẢ LẼ CÒN PHẢI MẮNG NHIỀU HƠN?


Em có ngốc không?(Đừng vội nói!)
Từ từ gẫm lại chuyện cũ xưa
Ai đã yêu em tràn khắp cõi?
Ai đã chung tình như anh chưa?
Em có rồ không?(Đừng nói vội!)
Thử lòng tỉnh lặng một lần thôi!
Muốn hái Sao Trăng về chiếu rọi?
Muốn dang thêm cánh cưỡi Mây Trời?
Em có mụ không?(Đừng nói vội!)
Bao ngảy chưa mở góc cuộc tình
Đã xanh xao lắm bao nguồn cội
Tháng đợi Năm chờ rơi lênh đênh
NK

Em có yêu không?(Đừng nói vội!)
Đò ngang chỉ độ kẻ hữu duyên
Cút bắt cả đời đâu phải tội
Vì sao không phải nửa của mình?

Thứ Sáu, 8 tháng 7, 2016

TRÁI TIM THƯƠNG TẬT

Đau nhói ngay sườn trên bên trái
Sâu ba phân sau lớp cách bầy nhầy
Ai hà hơi và nắm chặc bàn tay
Để dịu lại êm đềm từng nhịp đập?

Nếu không kịp biết đâu chừng nhắm mắt
Giấc ngủ dài quên thức dậy nhớ em
Sẽ không còn ai tức tưởi hàng đêm
Sắp con chữ bần thần mang gửi tặng

Sẽ không còn cất công gom giọt đắng
Thố lộ nồng nàn thả gió cuốn đi
Em không còn một kẻ gắp tình si
Bỏ vào áo cho mùa Đông bớt lạnh

Sẽ thiếu vắng một dòng sông lạc nhánh
Mơn man chân em như lá cỏ gót trần
Nụ tình nào ươm bên dốc phân vân
Hẳn sẽ rưng rưng chờ sương còn biền biệt

Ta mất rồi em có thèm hối tiếc?

NK

Thứ Tư, 6 tháng 7, 2016

DÙ THIÊN ĐƯỜNG KHÔNG CÓ EM

Ai cũng có cả Thiên Đường riêng giữ
Rồi một ngày bỗng chốc hóa hư vô
Chẳng khác chi Thần Thánh lại hồ đồ
Và chân lý là thứ đem bỡn cợt

Ai cũng có một thời gian ngây ngất
Mềm con tim và hồn phách bềnh bồng
Nghĩ đến nhau là đã đủ lạc lòng
Chưa giáp mặt ngỡ Đất Trời đứt đoạn

Ai cũng có một nguồn cơn dấy loạn
Cuốn theo tình thời tiếng sét lóe ngang
Tôi mang em theo tận mọi dặm ngàn
Đầy ký ức chất chồng cùng năm tháng

Ai cũng biết yêu nhiều rồi lắm hận
Cuối cuộc tình còn thắt nút tâm tư
Mãi chờ mong dang díu một nụ cười
Tiếc chi nữa dù chỉ là danh nghĩa

Ai cũng sẽ muộn màng nghe thấm thía
Mất nhau từ trong thực đến chiêm bao
Bởi vì sao đành chẳng phải của nhau
Cơn hấp hối lắt lay dòng thơ cạn

Tôi sẽ đợi chờ ru lời hoạn nạn
Bởi một mình ngóng đợi cả đời đau
Dẫu tình đầu hay dẫu tình sau
Tôi cũng vẫn xây Thiên Đường như vậy đấy.

NK

Thứ Hai, 4 tháng 7, 2016

Ừ THÔI!

Đêm mùa đau tình nghe tàn mau
Chuỗi từ ly đã vội vùi sâu
Ngày đong đưa khát vọng tràn tim
Hồn phong ba ngơ ngác lặng chìm

Bùi ngùi chi ký ức còn hoen!
Mình cùng ta dịu vợi từng đêm
Chiều bâng quơ lạc lối đường quen
Niềm ưu tư khấp khởi buông rèm

Ừ quên thôi!Hau háu thời gian
Vùi chôn nhanh tha thiết dặm ngàn
Loài cỏ dại nấp mình dai dẳng
Suối cạn nguồn
Thơ bỏ đi hoang

NK

Thứ Bảy, 2 tháng 7, 2016

TỎ TÌNH

Thiếu điều quỳ xuống van xin
Em còn dang dở chút tình ban cho
Còn bao lâu để ngóng chờ?
Để hân hoan đón từng giờ yêu nhau
NK