Biển và Trời ở một góc khuất xa
Chưa có giặc hay đang chờ giặc tới?
Tàu ta cũ mà giặc Tàu đang mới
Mới những trò gian,mới thô bạo hung tàn
Còn đâu xưa?Biển dịu với Trăng ngàn
Giờ sóng dữ chực chờ dâng bão tố
Những ngư dân trân mình oằn gian khổ
Không chỉ mặt Trời thiêu đốt làn da
Không được mưu sinh từ vùng biển của ông cha
Mà canh cánh ngoại bang tìm đâm giết
Nếu phải chết :Trong ngạo cuồng tuẩn tiết
Không phải trong uất hận bị bỏ rơi
Không phải hoang mang nói chẳng nên lời
Giữa nghịch cảnh đồng bào thành dị tộc
Giặc!
Đã vốn ngàn năm là giặc!
Không thể tin!
Giọng lưỡi dạng “Lưỡi Bò”
Vừa vuốt ve vừa hành xử côn đồ
Đã lưu manh-Có bao giờ đạt lý?
….
Cả ngàn năm,rút ra điều gì nhỉ???
Có thể sống cùng?Hay vạch đất tuyệt giao?
Có thể đứng lên sau mấy lần đau?
Đau và lớn mạnh hay đau rồi gục chết?
….
Đứng giữa Quê Hương
Lúc tử sinh-còn mất
Thiết tha xin hai tiếng trường tồn
Tổ tiên trông chờ thế hệ cháu con
Ta con cháu
Nuốt lệ mình cay mặn
Phú Quốc chiều nay biển còn rạng sáng
Canh cánh một ngày
Sợ biển âm u
Là khi lan bóng của giặc thù
NK