Thứ Năm, 31 tháng 3, 2016

LÀ TA

Vỗ bụng cười rằng sướng nhất ta!
Không con không vợ cũng không nhà
Màn Trời chiếu Đất luôn thỏa chí
Tránh được nợ đời-né oan gia!

Quái quỉ trong hồn khéo bôn ba
Trăm phương nghìn kế nghiệp tà ma
Muốn tu lại sợ chùa mất Sãi
Vác cuốc vào vườn e chết Hoa

Lý sự nhùn nhằng nết điêu ngoa
Lăm le chưa đến bậc rượu trà
Café độ bữa ngày đem nhuộm
Có biết thứ gì mai nhỏ ra?

Năm tháng rồi đây cũng sẽ qua
Sông kia núi nọ liếc chiều tà
Thấy đời đen nhọ chòi thân bạc
Một miếng hoàng hôn nuốt ngỡ quà

Ai dám bảo rằng chả ra Ma
Lối chi vẫn dẫn đến Nại Hà
Cốt ác cố dằn thân chín kiếp
Mai gặp Diêm Vương lại cười khà

NK

Thứ Tư, 30 tháng 3, 2016

TẠI AI?

Thế là em nhạt môi hương
Thế là tôi lỡ Thiên Đường từng mơ
Còn đâu ga đợi bến chờ?
Còn đâu hương lửa từng giờ ngóng trông?
Nhấp nhô ngọn cỏ gió lòng
Bâng khuâng mây trĩu chập chùng mùa vơi
Có chi tồn tại giữa đời
Chờ cơn phong vũ xa rời trỗi lên?
Bần thần nói nhớ là quên
Nói yêu…
Là đã gọi tên mấy mùa
Me già rụng gốc còn chua
Em qua xuân sắc còn đưa đẩy lời
Dợm chân cất bước xa rời
Từ khi chớm đến với trời bi hoan
Đừng vin lá ngọc cành vàng
Cái ngày xưa ấy hợp tan tại mình
Thôi ta xin lại chữ tình

NK


Chủ Nhật, 27 tháng 3, 2016

BIẾT SAO!

Yêu người sóng gió chưa hề lặng
Tâm sự phiêu sinh tận đáy hồ
Giông bão tràn qua dù mưa nắng
Vất vưỡng tình ai đã đem cho

Nhớ người đôi mắt mù dịu vợi
Nhịp đập con tim khập khiểng chờ
Muốn mai thức dậy lòng như mới
Mà ngày muôn thuở cứ bơ vơ

NK

NHỮNG LÁ THƯ TÌNH KHÔNG GỬI


Em
Đã bao lâu rồi mình không gặp?
Ngoài những cơn mơ bất chợt vô tình
Đã bao lâu rồi hai đứa lặng thinh?
Quên cả thốt lời hỏi han sáo rỗng
Hay tại cuộc đời là chuỗi dài vô vọng?
Nên nửa cuộc tình cũng chìm khuất lãng quên?
Nỗi ám ảnh bây giờ không thể gọi tên
Không còn tôi và em cùng hiện diện
Tôi muốn gọi em!
Muốn tiếp hồi binh biến!
Nhưng từ không cùng
Là ký ức tang thương
Hỏi nhọc nhằn
Càng gặt hái tai ương
Thà giữ lại
Làm trăm năm hồi ức

NK

Thứ Năm, 24 tháng 3, 2016

CỨU CÁNH

Bình an
Trong những ngày tàn
Lấy vui qua khối vạn ngàn việc lo
Bớt đa đoan-bớt làm thơ
Bớt than vãn tiếc-bớt chờ đợi suông
Ta xây riêng một thiên đường
Trăm công ngàn việc làm phương trú mình
Từ rày không phải van xin
Bộn bề gánh lấy tội tình thay ta

NK

HAY LÀ...

CỨ TÌM VỀ LỐI CŨ
CỐ MÀ YÊU NGƯỜI XƯA!

NK

GIỐNG

Con Bò...
Ói lại để ăn
Còn ta...
Tìm lại trối trăn
nương nhờ
Bởi vì
tuyệt vọng ngây ngô
Cuối cùng Xa Mã
Giang Hồ vùi quên
NK

Chủ Nhật, 20 tháng 3, 2016

NÊN THẬT HAY VỜ

Ngủ đi em!
Mềm ngoan bờ mi hay nghịch ngợm
Đừng trêu đùa con thú tên Tình Yêu!
Dấn thân chi!
Nơi mái đổ tường xiêu
Lòng thì mở mà tâm chưa hướng bến
Dừng đi em!
Khi tiếng lòng chưa nghẹn
Vội vàng gì binh lửa lứa đôi
Mềm bờ mi không giống lúc mềm môi
Hương trái cấm luôn là mầm thuốc độc

NK

THÔI!

Nói có vô chừng vẫn thế thôi!
Nguồn yêu xưa khép nghẹn câm lời
Có phải hoang đàng em mới nhận?
Không cam bình lặng nép cạnh người?

NK

Thứ Sáu, 11 tháng 3, 2016

NHỮNG LÚC CUỐI MÙA

Ta hỏi hoàng hôn sao chậm tím
Mây buồn nhàn nhạt hững hờ trôi
Chiều ngã bâng quơ vùng tắt lịm
Gió thổi làm se lạnh xa người

NK

Thứ Năm, 10 tháng 3, 2016

BAO GIỜ SẼ CẠN?

Đã quên gần hết nhiều cảm xúc
Bỗng chợt chiều nay bật nhớ lầm
Để bỗng nhói thầm nơi lồng ngực
Dội về bất tận những lời câm

Lời câm từng nén lòng chôn chặc
Những tưởng nguôi ngoai với tháng ngày
Ai hay vừa ngớt dòng tất bật
Đã vội hoành hành trái tim ngay

Nên biết tình kia dẫu khép rồi
Giờ còn ám ảnh mãi hồn côi
Nỡ nào canh cánh cơn đày đọa?
Chưa dứt trầm kha chuyện khóc cười?

NK

Thứ Bảy, 5 tháng 3, 2016

VẪN CÒN ĐÂU ĐÓ


Hỏi gió bây giờ vương ở đâu?
Tiếng thơ nay đã lụn tàn mau
Nhịp về thất thểu đường riêng bóng
Nửa cuối con người đã thấm đau

Hỏi nước ngang dòng sắp cạn chưa?
Như tim máu giọt rỉ từng giờ
Phố cũ xanh rêu hồn mục rỗng
Che trong ngờ nghệch tháng năm thừa

Hỏi em từ dạo Trăng mờ nhạt
Có lạnh đôi lần giữa bến khuya?
Ta về làm lửa nung tượng đất
Ấm lại thời gian lỡ hẹn thề

NK