Thứ Sáu, 2 tháng 3, 2018

LOAY HOAY

Thiên Đường!Ngay tại ở đây!
Tìm chi nông nỗi tháng ngày tồn vong?
Tưởng rằng có!
Rốt là không!
Chỉ chiều mới hiểu
Đợi mong đau chiều!
Vấn vương đâu đó ít nhiều
Của người ta mượn đánh liều giữ riêng
Nuôi cho lớn mãi muộn phiền
Nhoẻn cười tự hỏi tỉnh điên bao giờ!?
Điên cho đau nhói dòng thơ
Tỉnh thời nhức buốt đôi bờ tâm linh
Sống sao mình được là mình?
Với ai?
Ai với?
Đoạn đành nào nguôi?
Hắt hiu so chút ngọt bùi
Nghe trong ký ức
Nằm nôi khóc òa

NK