Thứ Bảy, 23 tháng 2, 2013

RAO VẶT


Cần đầu tư gấp máy đa năng

Chăm sóc cửa nhà,biết nấu ăn

Biết hát biết hò khi buồn chán

Bật vào nút “off” biết lặng im

 

Tiền kém chỉ cần máy cũ thôi

Ít ra…hơn ba chục năm rồi

Sẽ về o bế-mông má lại

Sẽ lại rạng ngời như mới coi!

 

Dĩ nhiên là phải biết lo toan

Trong ngoài sau trước được vuông tròn

Đem ấm về đầy căn phòng lạnh

Mang vui tô lại bản mặt buồn

 

Biết làm gối tựa đầu lúc mỏi

Biết nhí nhảnh đùa khi ấp tay

Biết chia mong ước lời tim gọi

Biết dụ hoặc lòng khi chỉ hai

 

Biết vừa đủ giữ chút bình yên

Giữa biển lo cơm áo gạo tiền

Dẹp được sân si đời tấc bậc

Chỉ còn lại trọn một chữ duyên

 

Biết khá tham lam lời đòi hỏi

Hà tiện làm gì những ước ao!

Ai người thấu hiểu bao mời gọi

Hãy thử kiên gan tiến lên nào!

 

(Chủ nhà nhiều tuổi lại xấu trai

Lắm tật,đa đoan,…vặt vãnh tài

Được cái ngây ngô toàn lời thật

Đăng đàn la lớn…chỉ cầu may!)

NK

Chủ Nhật, 17 tháng 2, 2013

Ừ NHỈ!


 

Hết một năm,hết một chuổi dài trả nợ!

Nợ với cuộc đời-nợ với nhân gian

Gẫm trước sau lòng chẳng thấy bình an

Bước đã mỏi mà đường còn xa thẳm…

 

Vẫn còn nợ một chút duyên tình thắm

Đi tìm hoài chưa được phút nghỉ ngơi

Thành quả chỉ là những phút đùa chơi

Chỉ là những ngông cuồng thay tuyệt vọng…

 

Ra biển lớn-dĩ nhiên-thuyền dậy sóng

Điều vỗ về an ủi với thân trai

Hoài bảo riêng mình chưa ôm đủ hai tay

Ngốc nghếch nguyện lòng làm dã tràng xe cát

 

Giá như tâm có thể là bóng mát

Cho người ngang qua quảng nắng dọc đường…

Giá như tay đủ sức vẽ yêu thương

Trao kín hết đến mọi hồn cùng khổ…

 

Tiếc là…Chúa cũng đầu hàng thế đó

Khi một mình chống chọi cả nhân gian

Thèm so chi-nghĩ cũng đã bẻ bàng

Châu chấu đá xe-hợm mình lấc cấc

 

Bình thường nhất,đúng ra,tầm thường nhất

Chấm điểm đí-hằn toàn số zé ro!

Vậy nên em… luôn ghẻ lạnh… thờ ơ

Mặc kệ ta mệt nhoài trồng cây si quanh lối…

 

Ngày sáng lạn rồi cũng về đêm tối

Mất mát chưa làm nguội lạnh trái tim

Nhưng bóng đen là đồng lõa yếu mềm

Nung gan thép-huống chi là xương thịt

 

Ta sẽ cho-dù đã còn rất ít

Có ai không trăn trở phút cuối cùng?

Mai này Xuân-Rồi còn mấy là Xuân?

Em đã chắc?Chưa thấy mình có tội?

NK