Thứ Sáu, 31 tháng 7, 2015

RU TÌNH

Ru em ngày trăn trối
Đốt tàn tro cũ xưa
Ta đong lời sám hối
Suốt dặm dài mưa thưa

Ru em hồn rất vội
Những tháng năm bộn bừa
Mơ lần đem chắp nối
Lại bị người đuổi xua

Ru em đời gian dối
Biết sao mấy cho vừa
Tim len vào ngõ tối
Tình vẫn hoài đau thua

Ru em chiều hương mới
Vòng tay ngát theo mùa
Thèm chân quen đứng đợi
Mà giờ ê chề đưa

Ru em lần sau cuối
Bẽ bàng như bán mua
Thôi từ nay thui thủi
Ai hả lòng hay chưa!

NK

Chủ Nhật, 26 tháng 7, 2015

MƯA Ở NƠI NÀY

Mưa gỏ lâm thâm
Chiều quên vóc ngọc
Một ngày xa xăm
Trời còn muốn khóc

Mưa về lận đận
Nhớ chút tình si
Nguồn cơn vương vấn
Trong nhau là gì

Mưa hoài đùa cợt
Niềm đau mõi mòn
Quanh đời thưa thớt
Một gót chân đơn

Nào gót chân son
Ngày nao mới gặp
Đà ấm tim non
Sao giờ trốn nấp

Nào ngọt môi hôn
Dấu yêu vừa thắp
Lời tựa vai ngoan
Nay hồn bầm dập

Mưa hẳn vô tình
Lạnh lùng rơi trút
Ta ngồi lặng thinh
Dấu hồn tù ngục

Một ngày mưa lại
Mờ nẻo đường xa
Xin lần ngây dại
Hận tình xa ta


NK

ĐỐI BÓNG

Ngồi gẫm lại hành trình vạn lý
Và chuỗi dài vô vị đời qua
Một gánh tang bồng đầy ích kỷ
Chỉ cốt một mình-riêng cho ta

Ngồi gẫm lại tháng ngày hoang hoải
Cục mịch hồn cay nghiệt sống hờ
Tuổi chồng chất chôn tâm còn dại
Ngời đảo điên qua mỗi lần mơ

Ngồi gẫm lại mấy dòng trao gửi
Trăm xót thương chưa đủ yêu vì
Đường chia biệt nhiều năm còn với
Lời dở dang đầy ắp sân si

Ngồi gẫm mãi cho hồn xưa cũ
Sợ héo hon chạm nỗi hao gầy
Về vun đắp hoa tàn một nụ
Mà cuộc tình vẫn vuột qua tay

NK

RỦA!

Ta bắt em cả đời nhung nhớ
Như ta đang dằn vặt nhớ nhung
Đừng mong quên ký ức muôn trùng
Dù xuân sắc dù bờ môi cũng nhạt

Khi lời hứa và tâm linh bất nhất
Quá khứ tuơng lai thành gánh nặng cả đời
Một miền xa cố thỏa chí rong chơi
Vẫn còn nợ khúc tự tình xưa cũ

Trong mộng mị vẫn chập chờn trách cứ
Trong lạc hoan còn nghẹn lại lời đau
Cắt nửa hồn ra riêng để nguyện cầu
Từng dấu vết trên cuộc tình mình có

Mỗi một góc là vết thương nho nhỏ
Trầm kha thêm theo từng tháng năm sau
Cho đến khi mờ mắt bạc đầu
Không quên được một người chung chăn gối

NK

Thứ Sáu, 24 tháng 7, 2015

Những Tình Ca Bất Hủ Của Nhạc Sĩ LAM PHƯƠNG [ Full Official ]

Duyên Thề - Khánh Hà

Thứ Năm, 23 tháng 7, 2015

CHUYỆN HẸN HÒ

Lần cuối cùng vẫn là em lỗi hẹn
Cũng như bao lần xưa vốn thế rồi
Mặc nhiên đời thua thiệt hẳn cho tôi
Đừng trách oán chi số phần dành sẳn

Gặp chỉ để mang thêm nhiều lo lắng
Ngồi ngóng chờ bịn rịn nhốt hoài nghi
Người phụ ta rồi đùa cợt mà chi
Khi bão lũ đã quay về một hướng

Ta dỗ dành ta mùa đau cố gượng
bịt chặc vết thương lầm lủi miên du
Không dám đa đoan nghiền ngẫm hận thù
Coi như số ban đời mình cay nghiệt

NK

XƯA CHƯA DIỄM?

Diễm đi rồi xưa nay đều tan loãng
Phiên chợ chiều thừa thiếu hết điêu ngoa
Trả lại người lần vĩnh viễn chia xa
Mưa thấm ướt thịt da qua làn áo

Nay sỏi đá bỏ nhau từng ấy dạo
Dài tay tìm cho mấy những lần vui
Mắt có xanh xao tim cứ ngậm ngùi
Chưa ai đợi lời đau từ bia đá

Gọi xưa mãi thẩn thờ thương,thương quá
Giờ đâu còn hình bóng dấu chim di
Đi đã đi vì đẩm lệ bờ mi
Đến hãy đến vọng vào hồn năm cũ

Xưa chưa Diễm-chất chồng buồn quá khứ
Xui hợp tan thành nẻo của đôi mình

NK

Chủ Nhật, 19 tháng 7, 2015

ĐI LẦN VÀO KHOẢNG CHƠI VƠI




Mưa tầm tả con ngõ buồn xóm trọ
Những dấu chân nào cũng mờ khuất trôi xuôi
Kỷ niệm thắt khi chiều về mưa đổ
Vẫn còn trong nhau chút mong nhớ ngậm ngùi

Mai rời bỏ để chôn vùi quá khứ
Mỗi một lần đi hồn binh biến một lần
Ngày thanh thản đêm nhẹ dòng tâm sự
Gở hết u hoài từng rưng rức châu thân

Em từng đến gieo lời vui đội lốt
Gai góc ngầm ban ngay từ buổi ban sơ
Tình bưng mủ dậy thầm đau mấy đợt
Ta bệnh nan y dần ngã quỵ đâu ngờ

Mai chôn kín thời hoang đàng mộng mị
Quỷ hết gọi mời,trái cấm ngọt rời xa
Chân thác đổ mắt mờ cay hai mí
Đáy cuồn cuộn sôi đời ly biệt mình ta

NK

Thứ Ba, 14 tháng 7, 2015

CỐ LÊN

Cỏ cũng ra hoa-Đất còn hơi ấm
Ta việc gì vất bỏ mọi niềm tin
Nhịp cuộc sống chớ buông dù nhanh chậm
Cố gắng bước lên đường của riêng mình

Không còn ai, ta cũng là ta chứ
Sợi nắng trên đầu đâu đã tắt đâu
Dẫu túng thiếu quay về nuôi con chữ
Mong dịp hồi sinh lại làm lại từ đầu

Chưa ai chết,sao lòng ta tự hoại
Đời vẫn vui đêm dậy tiệc lan tràn
Chịu há miệng hết bận lòng no đói
Mai sẽ đâm chồi từ đổ nát tan hoang

NK

ĐAU LÀM GÌ



Em đã biết
Chỉ tình yêu là không đủ
Khi khơi mào những nhức nhối tổn thương
Em đã hiểu
Cảm thông là gì chứ?
Để bên nhau đi suốt một con đường

Bởi ích kỷ lâu ngày thành cơn giận
Chịu đựng đến hồi ngao ngán ê chề
Lặp lại mãi lời trách hờn chê chán
Là dọn lòng xóa sạch mọi đam mê

Em đã quyết
Thì thôi đừng hối nữa
Chuyện vuông tròn hóa tan vỡ chia lìa
Ta chấp nhận chẳng màng thân mục rữa
Đừng mĩa mai thêm
Càng cay đắng tình xưa

NK

RỨA


Buông đàn bỏ bút thà nhảy vực.
Cai thuốc nhịn trà tựa đi tu

NK

VẪY TAY CHÀO NHAU



Đã đến cửa Thiên Đàng đừng ngoái lại
Hơi hám cuộc đời trần tục có gì vui?
Bao quẫn bách một thời đà ái ngại
Hãy để yên thinh cùng quá khứ ngậm ngùi

Hai mươi năm chừng như nhấc bàn tay
Nói đôi câu đủ cạn hết tháng ngày
Lỡ phung phí làm sao tìm nhặt lại
Lá ngọc cành vàng cũng hóa khói mây

Huống hồ chúng ta trần gian lặn lội
Gối mỏi chân chồn vẫn mãi so đo
Lời kinh cuối mong một lần đừng gian dối
Qua ngưỡng sân si nhìn lại là bờ

Bước đi em
rời lánh xa địa ngục
Hư hỏng một thời ta bám víu nơi đây
Xa là thoát và đi là bỏ tục
Để mỗi mình ta dò dẫm đếm từng ngày

Ranh giới Thiên Đàng chia người đi kẻ ở
Không thể hòa chung tiếng nghẹn câu cười
Chén cháo lú nốc vào ta trốn nợ
Vĩnh biệt từ rày và mãi thiên thu

NK

Chủ Nhật, 12 tháng 7, 2015

VỐN LÀ THẾ



Nghiêng giọt buồn vào nhánh sông định mệnh
Ta tội tình một lần gửi đắm say
Mưa nhầy nhụa đã che thuyền và bến
Từ trăm năm yêu là chuốc hao gầy

Chiều là gió và hồn ta là khói
Tơi tả vội vàng là chiếc áo che thân
Ngụp lặn với những đón chờ ngóng đợi
Mua thương đau nào đâu chút ngại ngần

Gió đã thổi về nơi mộng mị
Khói u mê còn dai dẳng bần thần
Trơ thân phận hứng tự lòng miệt thị
Mình biết mình còn để vững đôi chân?

NK

Chủ Nhật, 5 tháng 7, 2015

KHÔNG CÒN GÌ

Giấc mơ của đời ta
Đã bay theo cánh chim Hải Âu biền biệt
Ngày chẳng còn trông mong
Đêm vắng tình da diết
Chôn xuống vĩnh hằng lời thổ mộ cuồng si
Trắc trở cúi nhìn dấu vết bước chân di
Là đày ải thương tật nào ở lại
Mưa đã về
Gỏ nhịp buồn trên mái
Như gỏ vào tim nhịp rưng rức dỗ dành
Giấc muộn màng nuôi nấng lúc tàn canh
Sao bàng bạc hệt mộng lứa đôi ngày xế bóng
Giấc mơ của đời ta
Luôn rộn ràng lóng ngóng
Và vụng về hư vỡ chẳng vì đâu
Để những con đường một thuở bên nhau
Giờ đơn lẻ không còn hình bên bóng
Thôi
Đã biết
mộng cuối cùng hoàn mộng
Không trách gì đâu
Những ngang trái
Vốn đong đầy
Những chắt chiu vụn vặt hàng ngày
Tan đi hết để cho lòng mai nhẹ

Xin cám ơn đời
Vì đời chỉ thế

NK