Thứ Sáu, 18 tháng 9, 2015

GIỜ



Chẳng còn người để mà xa
Chẳng còn tình để mãi tha thiết tìm
Cánh buồn ngan ngát đường chim
Nỗi sầu cô quạnh lặng im theo đời
Cuộc chơi trong đục rối bời
Cuộn mình trong những rã rời tử sinh

NK

Thứ Bảy, 5 tháng 9, 2015

CÓ TÌNH NHÂN NHƯ THẾ

Hiền như con mèo ngái ngủ
Ấm vòng tay đợi giao bôi
Nồng nàn chiếc hôn phủ dụ
Say mê đắm đuối lỡ-bồi

Hiền đem nhu hương đốt cháy
Một tình nuôi tận chiêm bao
Lần qua con sông buồn chảy
Rồi thôi….biết đến thuở nào

Có về mùa Thu nắng nhạt?
Để chiều phố xá bâng khuâng
Dáng quen bấy lâu chìm khuất
Ta mong lại đến thật gần

Tay đan chờ ai ngày vắng
Mơ đêm tương hợp tình tràn
Đừng gây chia xa thầm lặng
Khối buồn u uất riêng mang

Hiền mơ trăm năm còn gặp
Nhớ người-người nhớ tìm nhau
Lẽ đâu bên đời tấp nập
Không đưa tình cuối ngọt ngào?

NK


CHỜ



Nắng chưa chịu quay về nơi khâm liệm
Mưa còn rong chơi mê mãi chốn nào!
Chàng Ngưu ngồi đợi lúc gần nhau
Mà Chức Nữ vẫn tung tăng du hí

Giá như đồng trông mong giờ hoan hỉ
Thì Trời đã mưa từ lúc ngóng chờ
Để có cầu Ô Thước lững lơ
Dẫn nỗi nhớ về kế bên nỗi nhớ

Nắng quay quắt cản ngăn gây cách trở
Hay tâm linh người vốn chẳng chí thành
Nguyện cầu mong manh và tình ý mong manh
Thì mưa nắng cũng chỉ qua lý sự

Tháng Bảy này lòng loay hoay xa xứ
Có buồn chi khi nắng cứ ngang tàn
Bóng râm nào em nấp đợi ta mang
Đường xa tít che lên đầu tuyệt vọng

Mưa chắc mỏng xây chiếc cầu sẽ mòng
Lung linh bước chân chực rơi xuống phụ phàng
Bên kia sông
Không ai đợi
Ngở ngàn
Hẹn trăm năm
là lời
chờ thất hứa

NK

CŨ MỚI

Mùa xưa em tới môi còn ngọt
Nức những hương hoa góc sân vườn
Café thơm đợi rơi từng giọt
Gõ xuống tim đều nhịp vấn vương
Mùa xưa em đứng bên trời vắng
Đã tự thuở nào tóc xỏa vai
Tiếng thơ dìu dịu ngân trầm lặng
Hồ hởi nghe lòng men rót cay
Mùa đi không biết ta còn lại
Một vết si buồn ngân ngấn đau
Thời gian sao khéo day hồn mãi
Nhớ những khôn cùng dấu khoét sâu
Mùa nay chăn chiếu đà hoang lạnh
Hơi cũng quên mùi sương xuống đêm
Ngất ngưỡng chân về rơi mấy mảnh
Trăng xưa một nửa vắt bên thềm
Mùa nay lem lấm dòng ký ức
Ai tô ai vẽ nét bợn màu
Chỉ có ta hoài ôm giấy mực
Ngu ngốc vụng về như trước sau

NK

Thứ Sáu, 4 tháng 9, 2015

HÓNG HỚT

Tháng Bảy
bán niềm tin mua đút lót
Nên bày biện đèn nhang không ngớt
cứ vái van xin xỏ thứ cô hồn
Thứ bị rẻ khinh vất vưỡng sống mỏi mòn
Cũng lạ thật- tình con người bám víu
Người cận kề không quan tâm kéo níu
Hồn lạ xa lại sợ sệch nỉ năn
Loạn hết rồi,si ngốc có hay chăng?
Cúng người sống đi thôi-đừng lót lo kẻ chết
Sang bên kia,sẽ chẳng còn gì hết
Không o bế người lại khúm núm ma
Chuyện nực cười còn đầy dẫy quanh ta
Làm cô hồn coi bộ hay dữ đa

NK

VỪA MẤT

Mặc niệm
tháng ngày đã xa ta
Như xa từng cánh lá úa già
Từng cơn sinh tử lòng gieo rắc
Tự đợi xác thân cát bụi hòa
Một mai mai một đời còn gợi
Những nẻo vô tình,kẻ hữu tâm
Có là thiên cổ đâu mà với
Rồi cũng bàng quan lúc yên nằm
Chiều vắng muốn nằm yên đợi Mây
Muốn nghe tiếng vọng của hao gầy
Muốn buông tất cả bao phiền muộn
Muốn cuộc lai sinh bỏ kiếp này

NK

Thứ Ba, 1 tháng 9, 2015

MỆT NHOÀI

Chiều cũng trơ lòng như đáy sông
Hớ hênh thân xác dập trong lòng
Nghìn trùng mây xám giăng thành lũy
Rớt xuống mồ côi cánh Hạc buồn

Mai những ân tình có run vui?
Hay vẫn cam tâm chở ngậm ngùi?
Đâu nguồn dấu ái chìm ký ức?
Sau gượng cười tan đã khóc vùi?

NK