Thứ Tư, 29 tháng 1, 2014

NHẬT TRÌNH.....

Sáng nay quyết định làm một chuyến giang hồ nhỏ.Ra đường cao tốc Nội Bài Bắc Ninh phi về Quế Võ,công nhận đường trống trơn đi cực thích dù có hơi mưa phùn lất phất,cứ tít 9 chục là đến nơi. Hưởng được bữa cỗ làng quê Bắc Bộ-đông vui bất tận nhưng thua vụ thưởng thức rượu Ngô đặc sản,say lừ đừ đến 14g chiều. Trực chỉ Hải Phòng qua ngã Chí Linh cùng chiến lợi phẩm là con gà bà bô cu Cường bắt cầm về cùng thịt lợn,...bữa nhậu chỉ có 3 thằng mà phải cất công cắt tiết làm gà,rôm rã đến khuya,... Mai phải về Kiến An,2 chầu ở đó không biết đủ thời gian quay về Hà Nội đón Giao Thừa không đấy!

Thứ Sáu, 24 tháng 1, 2014

NGU QUÁ

Cảm giác con người có lúc chợt bảo hòa
Những ước mơ đến một ngày hóa thành nhảm nhí
Bao quen biết dựng nên từ tình hay lý?
Dù lý dù tình rồi cũng sẽ buông xuôi!
Muộn màng ta thúc giục lúc nào nguôi?

Nhìn công quả thở dài câu lý số
Kẻ thâm giả điên-Người khôn giả ngố
Chỉ mình mình hấp tấp giở tài lanh
Chuyên vác ngà Voi,mua tiếng hùng anh
Chịu ong đốt cho người ta lấy mật

Suốt bao năm cam tâm làm kẻ ngốc
Riêng mong lòng được tưới giọt hả hê
Thân hao mòn giữa hồ hải sơn khê
Mà cứ vậy-không phân bua đòi hỏi

Không cần gì-Chỉ cần em nhìn tới
Tôi đày đọa mình đổi lấy chút xót xa
Em từ ngày chưa phải của người ta
Đã chia cách-có bao giờ gần đâu nhỉ?

Dù xộc xạo tìm cả tình lẫn lý
Cũng không sao tìm được cớ cho gần
Giờ thì thôi-mọi thứ đã cóc cần!

NK

Thứ Năm, 23 tháng 1, 2014

LẠNH

Lạnh từ ngòai ngõ từ hôm ấy
Cho đến bây giờ vẫn căm căm
Đường không lẻ bóng -thôi đành vậy!
Đêm lại mồ côi với chỗ nằm

NK

Thứ Bảy, 18 tháng 1, 2014

DÙ GÌ

Đã là thế-Cưỡng cầu vẫn thế!
Một lần đau-Mãi mãi còn đau
Đường đời nào thể biết nông sâu?
Đành hứng chịu sá gì giông hay bão

Nai lưng gánh rốt là vì cơm áo
No còn mong ăn-ấm còn muốn mặc chi?
Nên phần đông dừng lại nửa đường đi
Né dấn bước hòng giữ mình trọn vẹn

Nếu thích khen bảo thức thời an phận
Đâu hiểu rằng đã nguội hết nhiệt tâm
Ta không khôn -mãi miết cứ lủi lầm
Đầu ngọn sóng-lao vào say cảm giác

Không dám để đôi ngày hồn mục nát
Bởi xuôi tay nhặt nhạnh mấy quả non
Đâu được bao lâu khỏanh khắc mảnh đời con!
Sao không thử dấn thân hòa biển lửa?

Có thể chỉ thỏa lòng dăm ba bữa
Vẫn cháy không nguôi dòng kiêu hãnh làm người
Dù gì mình cũng đúng mình thôi!
Sợ ngưng nghỉ sẽ làm tim ngừng đập
Hay cuồng ngạo cũng là nơi trốn nấp!?

NK Hà Nội cuối tuần tự kỷ

Thứ Ba, 14 tháng 1, 2014

...

Lại dong xe máy lên đường,bước ra cửa mà mẹ cứ rươm rướm nuớc mắt.Thằng con đã qua tuổi 50 lâu rồi mà với mẹ vẫn như bé bỏng.Không biết còn được mấy năm làm khổ mẹ nữa đây!Nhiều lúc cứ muốn mặc kệ tất cả để ở bên mẹ mùa Xuân này nhưng rồi lời hứa và,...gì gì đã khiến mình lại.... Hình như không có gì vừa ý,ra khỏi thành phố đã hơn 9g,lệch bệch với những con đường kẹt xe đông nghẹt,đoạn nào đường tốt-vắng thì ngại CA-nó mới ních mình 300k ngày hôm qua-nộp phạt mà còn mừng vì không bị hẹn 3 ngày(Eo ơi!Nếu hẹn 3 ngày thì chờ hết mùa quít mới ra được!)
Mùa này gió lồng lộng suốt chiều dài 3 tình Bình Thuận-Ninh Thuận-Khánh Hòa,vừa giật vừa đẩy mong cho mình té phát chăng?(Có linh rồi,hôm trước mắng ông Trời-hôm nay Trời đẩy cho biết-nhưng chưa đủ đô Hehe)
Thôi đành mai đi bù,hôm nay 500 km thồi,con mắt quáng gà mà đi ráng buổi tối dễ bị xế tải nó xơi tái-lại được nước Trời bảo tại mày không tin ông đấy!Còn khuya nhé!

Chủ Nhật, 12 tháng 1, 2014

MƯA TRƯỚC NGÀY ĐI

Mưa vừa đủ ướt đêm giả biệt
Tấm áo sủng buồn-tay hẫng đau
Đày cho biệt xứ nào thương tiếc
Mọi lối hồn côi-Chọn chốn nào?

Ly cafe đắng chìm giữa phố
Tầm tả đường mưa khép co chân
Không ai đối ẩm đời như nhỏ
Cả những đơn sơ-được mấy lần?

Nhịp đều tiếng gỏ,hiên lùa gió
Thấp thóang đèn loe chập chọang soi
Này đêm!Đừng chứa lời bia mộ!
Để chút lòng thơ cũng cạn lời

Khi nao sẽ cùng Trời-cuối Đất?
Hay lại chân mòn-khụy bên khuya?
Mai tình hư vợi hương còn ngát
Ai sẽ thinh không tiễn ta về???

NK Saigon phố-tối Chủ Nhật 12/1

Thứ Bảy, 11 tháng 1, 2014

ĐỐ ĐẤY

Dọn nhà-Lại sắp đi xa
Đi loanh quanh vẫn là ta với mình
Nhọc nhằn mãi cõi phù sinh
Canh mua tấm vé mà lên niết bàn
Chốn này hẳn phải cao sang?
Bao ông lớn bé xênh xang chầu hầu ...
......................................................
Còn mình vốn nặng thân Trâu
Có tu cả kiếp cũng đâu tới phần!
Chỉ cầu tay khỏe bằng chân
Đủ cơm nuôi miệng xa gần bôn ba
Không so bì với người ta
Tiền mua Hộ Chiếu bước ra Thiên Đàng
Mang tiền xẻ dọc đâm ngang
Bán buôn Thần Thánh-Cải phăng tội tình
Bây giờ Tiên Phật có linh?
Hay trông mâm cỗ-Nễ tình vái van?
Kẻ nghèo-Mặc kệ khóc than!
Chưa sắm đủ Lễ chưa bàn độ chi! ...
.........................................................
Tức mình há họng sân si
Ngày mai tiếp tục chân đi khắp miền
Thách bao Thánh Phật Thần Tiên
Có ngon đánh phát chết liền mới tin!

NK

Thứ Năm, 9 tháng 1, 2014

THEO MỘT BÓNG HÌNH

Ta bằng năm tháng rũ
Nhúm mây tái tê màu
Đã bao phen vần vũ
Không thành mưa...nên đau

Ta bằng thân cỏ lá
Một lần mơn gót chân
Vừa chợt quen thành lạ
Mua xa để được gần

Ta bằng mùi mực xót
Trên nghiên rịn tình cờ
Bút lôi đầu nắn nót
Xác lê thành câu thơ

Ta bằng vuông vải áo
Em đem may khăn chòang
Se chỉ về thảm não
Vắt đầu gành quan san

Từ em đêm bằng Nguyệt
Mắt nhung huyền xanh xao
Mây trôi về ly biệt
Cỏ xác xơ úa màu

NK

GIÁ NHƯ TÌNH NGHĨA TA VỜ ĐƯỢC
THÌ KHỎI LONG ĐONG CHẠY KHẮP TRỜI

NK

Thứ Tư, 8 tháng 1, 2014

TỰ NGUYỆN RIÊNG MÌNH

Chiều vần vũ ngỡ như mùa gió chướng
Con mắt trần gian đã sóng sánh buồn
Ghế trơ trọi sân vườn riêng góc phố
Đời tất bậc còn-Ta rũ rượi thèm buông

Để cho nhẹ góc hồn mang tỳ vết
Phai hương người đằng đẳng tháng năm mang
Lần chạy trốn sau cùng đà thấm mệt
Rối tung lên ký ức chỉ hoang đàng

Mặc niệm chính mình không cần đưa tiển
Tay sẽ co ro ve vuốt nốt tàn y
Ủ giông bão,sắm nụ cười nơi cửa miệng
Để bước vào mai-từ lúc chẳng còn gì

Em vào trang thơ ta về viễn xứ
Câu hỏi ngày nào còn vọng dư âm
Ngày sau có vui đừng vò quá khứ
Nợ nhau từ đây-hai tiếng lỡ lầm

NK

Thứ Ba, 7 tháng 1, 2014

ĐẠO

Chẳng biết tin vào ai
Tin vào cafe vậy
Bao thất vọng đời trai
Đen ngòm nhìn không thấy

Chắng biết tôn sùng chi
Tôn sùng cafe vậy
Khi chập chùng suy vi
Đen giải đen-Được đấy!

Uống suốt bốn mươi năm
Da sắp đen như cháy
Mặc ai nói rằng hâm
Giống thằng mình có mấy?

Luyện đến đẳng cấp cao
Biết đâu chừng không khéo
Thử cắt mạch bằng dao
Trong...cafe lẫn máu!

Sáng ba cữ-chiều ba
Hứng lên,buổi làm sáu
Lượn quán gần quán xa
Cạn túi thời mặt méo

Đạo này đạo riêng ta
Độc quyền truyền con cháu
Chả ai dám lân la
Giật giành hay cấu véo

Ngày vỗ bụng ha ha
Tối ruột sôi reo réo
Thề quyết chẳng buông tha
Cho đến chừng rũ héo

Giờ thả sức ngâm nga
Kệ ai gầy hay béo
Đừng ganh tị với ta
Lầm bầm gì-Cái....éo!

NK

Thứ Hai, 6 tháng 1, 2014

MEN LẠNH

Mùi mùa Đông có gì hay không nhỉ?
Có bay theo những chiếc lá bên đường?
Sau khung cửa cô gái nào lúy túy?
Hay thiếu phụ ngồi đối mặt trước gương?

Lạnh mùa Đông làm đau em không nhỉ?
Khi mong có lần vai tựa vào vai
Điều đánh mất luôn chập chờn suy nghĩ
Sao hôm xưa không về lại hôm này!

Mưa mùa Đông đôi khi còn gỏ cửa
Vọng vào đêm lúc hồn đã yên bình
Yêu-Người bảo chỉ là nông nỗi
Cớ vì đâu còn mãi mãi theo mình!

Xiết một lần để nghe hồn êm lắng
Những ngón tay ngoan chờ đợi một thời
Em đã để tôi cả đời thầm lặng
Đuổi theo hòai một hình bóng mù khơi

Hơi mùa Đông có cơ cầu không nhỉ?
Vái van chi một điệp khúc sum vầy
Hoen đáy mắt trãi qua mùa thi vị
Nhớ vô chừng hơi ấm một bàn tay

NK

Chủ Nhật, 5 tháng 1, 2014

CỐ NHÂN

Người vẫn thế-Vẫn ngọc ngà xưa cũ!
Ba mấy năm rồi tóc còn xỏa ngang vai
Mắt lúng liếng-môi cười luôn là nụ
Chưa bao giờ nở trọn để phôi phai

Dấu tận đáy lòng thiết tha mong nhớ
Chôn tận cùng câu ước vọng yêu thương
Dằng dặc đếm thời gian chìm cách trở
Cam tâm nuôi chờ đợi nẻo vô thường

Ký ức mệt nhòai-đường xa lặn lội
Tiếng thời gian có nương nhẹ bao giờ
Trăm năm sẽ phụ phàng bàn tay với
Người trong ta đầy ắp những trang thơ

Ngày gặp lại bồi hồi không dám nói
Đã lỡ bao lần nhịp bước sánh đôi
Tóc chớm bạc,tình chung nào mời gọi?
Nếu từ đây xây lại có muộn rồi?

Lối nào riêng quay về thời nao ấy!?
Ai nặng lòng đón đợi-chỉ ta qua!
Còn dắt díu quảng đời nhau được mấy?
Ta nguyện tin người-và Chúa bao la

NK

Thứ Bảy, 4 tháng 1, 2014

CÁM ƠN VÌ

Có bạn bè nên đời không chán lắm
Bất chợt vòng tay ấm đến bất ngờ
Có đôi lúc lời yêu trôi thật chậm
Nhờ có em anh tập tành làm thơ

Nếu có gió giữa mùa Đông rét mướt
Bởi vì chưa dấu ái cạnh bên lòng
Có thổn thức cho lệ mình chảy ngược
Do hững hờ thấy tình có như không

Dù mất hết cả lợi danh cũng đáng
Còn cơn say ta bầu bạn vui vầy
Thuyền có nước trôi vèo đâu mắc cạn
Không nhiều tiền-Được lui tới đó đây

Có và không-chẳng bao giờ mãn nguyện
Lấy điều này để đánh đổi điều kia
Đừng mê mãi hỏi đòi câu trọn vẹn
Ngay trong ta đã là khối chia lìa

Nếu có thể-Một ngày em trơ trọi
Ở cạnh mình chỉ trống vắng đơn côi
Em đừng khóc,đừng héo sầu mòn mỏi
Ngỏanh nhìn sang,tôi vẫn có đây rồi!

NK

Thứ Tư, 1 tháng 1, 2014

RẤT HUẾ

Vẫn là lòng rất Huế em ơi
Môi chưa ngọt mật đã nhỏen cười
Tiếng đò thưa gọi đêm vằng vặc
Chẳng biết mai này buồn hay vui

Bóng Trường Tiền chầm chậm chảy xuôi
Gãy ngang mấy nhịp đến bên người
Có phải gió sương làm tóc rối
Hay chuông Thiên Mụ dấy ngậm ngùi

Giữ lại mình chút Huế nghe em
Để khi thao thức những đêm nằm
Huơng Giang còn nhớ ngày hội ngộ
Tia mắt trong veo tựa Trăng rằm

NK