TỰ NGUYỆN RIÊNG MÌNH
Chiều vần vũ ngỡ như mùa gió chướng
Con mắt trần gian đã sóng sánh buồn
Ghế trơ trọi sân vườn riêng góc phố
Đời tất bậc còn-Ta rũ rượi thèm buông
Để cho nhẹ góc hồn mang tỳ vết
Phai hương người đằng đẳng tháng năm mang
Lần chạy trốn sau cùng đà thấm mệt
Rối tung lên ký ức chỉ hoang đàng
Mặc niệm chính mình không cần đưa tiển
Tay sẽ co ro ve vuốt nốt tàn y
Ủ giông bão,sắm nụ cười nơi cửa miệng
Để bước vào mai-từ lúc chẳng còn gì
Em vào trang thơ ta về viễn xứ
Câu hỏi ngày nào còn vọng dư âm
Ngày sau có vui đừng vò quá khứ
Nợ nhau từ đây-hai tiếng lỡ lầm
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ