Thứ Bảy, 4 tháng 1, 2014

CÁM ƠN VÌ

Có bạn bè nên đời không chán lắm
Bất chợt vòng tay ấm đến bất ngờ
Có đôi lúc lời yêu trôi thật chậm
Nhờ có em anh tập tành làm thơ

Nếu có gió giữa mùa Đông rét mướt
Bởi vì chưa dấu ái cạnh bên lòng
Có thổn thức cho lệ mình chảy ngược
Do hững hờ thấy tình có như không

Dù mất hết cả lợi danh cũng đáng
Còn cơn say ta bầu bạn vui vầy
Thuyền có nước trôi vèo đâu mắc cạn
Không nhiều tiền-Được lui tới đó đây

Có và không-chẳng bao giờ mãn nguyện
Lấy điều này để đánh đổi điều kia
Đừng mê mãi hỏi đòi câu trọn vẹn
Ngay trong ta đã là khối chia lìa

Nếu có thể-Một ngày em trơ trọi
Ở cạnh mình chỉ trống vắng đơn côi
Em đừng khóc,đừng héo sầu mòn mỏi
Ngỏanh nhìn sang,tôi vẫn có đây rồi!

NK

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ