Thứ Sáu, 27 tháng 12, 2013

MEN ĐÔNG

Bây giờ đã chín mọng mùa Đông
Gió bên thềm vẫn còn thổi mãi
Em dường như chẳng bao giờ trở lại
Sau chút ngây ngô cút bắt hẹn hò....

Mây mùa Đông ủ dột náu mình chờ
Trên vách đá còn rêu tình dang dở
Hang tâm niệm chất đầy sương khói nhớ
Để đưa chiều lạnh buốt vệt dư âm....

Ký ức nào rơi từng giọt thì thầm
Đông có biết?Người ta ơi-Có biết?
Trong vần vũ mơ hồ đường chia biệt
Chất đầy tay nông nỗi mối phân ly...

Dù dặn lòng kiêu hãnh bước ra đi
Mà cứ phải gục đầu khi ngóai lại
Vì định mệnh hay chẳng qua bởi tại
Một phút hững hờ ,nhắc chỉ thêm đau....

Mùa Đông này dằn vặt suốt đêm sâu
Gió cũng lạnh như tim mình đang lạnh
Say chẳng thể quên-máu dần đặc sánh
Cuối mùa chờ... Ai có nhớ gì ta?

NK

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ