NGU QUÁ
Cảm giác con người có lúc chợt bảo hòa
Những ước mơ đến một ngày hóa thành nhảm nhí
Bao quen biết dựng nên từ tình hay lý?
Dù lý dù tình rồi cũng sẽ buông xuôi!
Muộn màng ta thúc giục lúc nào nguôi?
Nhìn công quả thở dài câu lý số
Kẻ thâm giả điên-Người khôn giả ngố
Chỉ mình mình hấp tấp giở tài lanh
Chuyên vác ngà Voi,mua tiếng hùng anh
Chịu ong đốt cho người ta lấy mật
Suốt bao năm cam tâm làm kẻ ngốc
Riêng mong lòng được tưới giọt hả hê
Thân hao mòn giữa hồ hải sơn khê
Mà cứ vậy-không phân bua đòi hỏi
Không cần gì-Chỉ cần em nhìn tới
Tôi đày đọa mình đổi lấy chút xót xa
Em từ ngày chưa phải của người ta
Đã chia cách-có bao giờ gần đâu nhỉ?
Dù xộc xạo tìm cả tình lẫn lý
Cũng không sao tìm được cớ cho gần
Giờ thì thôi-mọi thứ đã cóc cần!
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ