Thứ Bảy, 18 tháng 1, 2014

DÙ GÌ

Đã là thế-Cưỡng cầu vẫn thế!
Một lần đau-Mãi mãi còn đau
Đường đời nào thể biết nông sâu?
Đành hứng chịu sá gì giông hay bão

Nai lưng gánh rốt là vì cơm áo
No còn mong ăn-ấm còn muốn mặc chi?
Nên phần đông dừng lại nửa đường đi
Né dấn bước hòng giữ mình trọn vẹn

Nếu thích khen bảo thức thời an phận
Đâu hiểu rằng đã nguội hết nhiệt tâm
Ta không khôn -mãi miết cứ lủi lầm
Đầu ngọn sóng-lao vào say cảm giác

Không dám để đôi ngày hồn mục nát
Bởi xuôi tay nhặt nhạnh mấy quả non
Đâu được bao lâu khỏanh khắc mảnh đời con!
Sao không thử dấn thân hòa biển lửa?

Có thể chỉ thỏa lòng dăm ba bữa
Vẫn cháy không nguôi dòng kiêu hãnh làm người
Dù gì mình cũng đúng mình thôi!
Sợ ngưng nghỉ sẽ làm tim ngừng đập
Hay cuồng ngạo cũng là nơi trốn nấp!?

NK Hà Nội cuối tuần tự kỷ

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ