Thứ Bảy, 29 tháng 11, 2014

BÃO VỀ

Hôm qua Bão
Thấy Trời gần!
Một phen chín nổi
Một lần chìm sâu
Bão về
Vừa chớm giang đầu
Môi ta dằn vặt đục ngầu bầu trong
Thương ai
Hé cửa
Dọn lòng
Thương ta ủ bệnh
Phập phồng ngại nghi
Sợ mà chi-tiếc mà chi!?
Quầng thâm đêm trắng
Bấc chì lời thương
………………………
Đợi nhau cũng một con đường
Tiển người cũng giọt vô thường từng say
Nâng niu đã hẹn ngàn ngày
Chỉ e tàn một kiếp này chưa xong

Gió mưa còn muốn động phòng
Bão không cuốn được tơ lòng thì sao?

NK

Thứ Sáu, 21 tháng 11, 2014

VÁI VAN TRÊN NẺO ĐƯỜNG TÌNH

Tàn mùa nông nỗi nghe hồn lạ
Em có yêu vì tiếng thâm tâm?
Một đời trôi dạt miền tơi tả
Ta cũng thèm ai chọn lỡ lầm!

Đừng khôn chim muốn ngụ lồng son
Đừng tinh cố dỗ chỗ thuận lòng
Hãy là cố quận người xưa gặp
Cho dẫu dòng reo bến đục trong

Ngày của đôi người riêng ở ta
Một hôm biết góc ấy la đà
Yêu người như thể ngày mai chết
Mua trộm duyên nào đủ xót xa

Vì trên môi ấy đã không cười
Lâu rồi chưa chạm chút tin vui
Ai chờ ai nữa ngày sắp cạn?
Ai trả về ta nốt ngậm ngùi!

NK

Thứ Năm, 20 tháng 11, 2014

QUA GIỌT CAFE

Vòng vèo ta vòng vèo em
Hơn một tháng trôi qua lượn lờ quán xá
Mình đi khắp từ nơi quen rồi chốn lạ
Những Du Miên,Cõi Riêng,Phượng Cát,Thềm Xưa,…
Giọt café cựa mình trong mỗi sớm trưa
Giọt đắng,giọt buồn,giọt hờn,giọt tủi….
Có bài thơ nào
Một lần cặm cụi
Viết cho em rồi
Không dám gửi đi
Ủ thời gian nhàu và bẩn có hề chi!
Vẫn còn trong ấy hình bóng nào miên viễn
Vốn café đã đen huyền lưu luyến
Chứa màu chờ
Tim tím đợi người ta….
Hơn mười năm có lúc tựa hiên nhà
Thầm dạm hỏi chuyện chồng con sao rồi nhỉ?
Nợ chừng ấy năm
Bây giờ không hiềm tỵ
Dắt nhau đi từ sáng sớm đến nửa khuya
Tên của quán nhiều mà không đủ phân chia
Cho lịch hẹn ba lăm ngày dồn dập…
Hết Saigon chuyển sang Gò Vấp
Qua Bình Dương, tìm lối rẻ Biên Hòa
Hãy tìm hương quen bằng bước chân cho
Đừng dọ dẫm phải là nơi dấu ái
Chúng ta quay về nơi mười bảy năm gặp lại
Cũng vẫn tình cờ màu kỷ niệm xôn xao
Bên thời gian đã vụn vỡ hư hao
Mà như mới cảm giác mình bắt gặp
Xin hãy đừng hờn
đừng ghen
đừng khóc
Khi những giọt tình còn lắng đọng giữa bờ môi
Bấy giọt từng rơi là bấy ngậm ngùi
Ta mang trả cho em thời ngây dại….

Nhiều như niềm yêu xưa gói vào giữ lại
Để có một chiều dâng tặng cho nhau
Có nhói con tim cũng đừng hỏi vì sao
(Vì sao để muộn màng cơn hạnh ngộ
Vì sao chọn con thuyền không bến đổ
Vì sao yêu mà chẳng chịu kiếm tìm,…)

Vì rốt lại rồi máu cũng chảy về tim
Ta cũng lại tìm thấy em rồi đó…
Xin hãy tin khi mình còn tiếng thở
Thì còn yêu nhau
Như café còn chảy mãi bên đời

NK

KHỐN KHÓ TỪNG CƠN

Có ai còn tin?Trên nhân gian vẫn có một chữ tình!
Dù đắng chát và dù tang thương chất ngất
Khi chông chênh biết mình vừa đánh mất
Điều mới hôm qua ngự trị trái tim mình
Không nhiều hơn một nụ cười xinh
Không mặn nồng hơn vài nụ hôn thần thánh
Đuổi bắt miệt mài
Rồi cuối cùng lẫn tránh
Hai chữ nợ duyên-gẫm mà thấy éo le!
Gục vào nhau từng mãi miết u mê
Thề thề thốt thốt chưa tan lời đoan quyết
Tàn mây mưa
Đã ươm mầm chia biệt
Sau yêu là
Vũng lầy buốt giận hờn
Đời cận kề cuối nẻo của sắt son
Lấy son sắt tiễn nhau hành trang cuối
Đừng mang hồn ra đang tâm xát muối
Ta đập con tim vì thế giới còn người
Yêu và cần
Chỉ còn chút ấy thôi!

NK

Thứ Tư, 19 tháng 11, 2014

GHEN


Khi chúng nói về những kẻ thứ ba
Hình như vô tình
cuốc những nhát cuốc vào tim nhau mà không biết
Lúc em tự cho mình có đặc quyền
với một người từng thân thiết
Chẳng khác nào đào xới trái tim anh
Nó sẽ tổn thương-rỉ máu khó vẹn lành
Và âm ỉ nghẹn ngào từ sâu kín
Chỉ cần em ngân lên
Là hồn ta nhuốm bịnh
Bởi vì ai cũng từng
Nghe xát muối để tiếc về nhau
Không có mình
Cũng đủ dựng niềm đau
Hà huống lại có người được ân cần âu yếm
Lời kể lại
Đôi khi sắc như đao kiếm
Kẻ nghe bàng hoàng đờ đẫn châu thân
Ta không thể là người cùng em đi suốt đoạn đường trần
(Đã trót vắng nhau một khúc đời nào đó)
Kiếp sống này vốn nghiệt cay khốn khó
Không chia nhau nồng ấm phút đầu tiên
Thì nay xin đề đạt chút ước nguyền
Được hòa hợp với nhau trong phút cuối
Lúc trút hơi xác thân cùng bám đuổi

NK

HƯỚNG

Xiên ngang đường tim
Tình dồn sang cõi
Một lần lặng im
Ngàn lời chưa nói

Em hứng làn tên
Bảo vòng chưa thẳng
Đâu chờ những đêm
Đích nào ta bắn

Xéo lần cảm giác
Lạ giây đón chờ
Hương còn ngào ngạt
Sợ người khó ngơ

Về ngang ta nhé
Em vụng về gieo
Trăm dâu ngàn bễ
Là yêu và đau

Không cam tâm nữa
Những khúc tình rời
Mau mau hãy hứa
Giao hoài chẳng lơi!

NK

Thứ Hai, 17 tháng 11, 2014

MƠ HOA

Sứ nở trên ngàn loan sắc Sứ
Có tỳ hay gợn giữa mùi hương?
Mà đêm không đậu Mây về ngủ
Giận góc trầm ngâm tụ cạnh giường

Chừng một cơn mưa vừa dấu lại
Cát nằm khe đọng cánh nào quen
Trắng em thanh khiết trà ta đãi
Nhặt đủ ngàn hoa thiếu chỉ mình

Mơ trách rằng mơ đọng bẽ bàng
Chút tình oán vậy cũng là hoang
Em đừng ru nữa lời xưa cũ
Nhức buốt hồn ta lệ đá vàng

NK

Thứ Bảy, 15 tháng 11, 2014

CHIA ĐỘNG TỪ KHÌN


Khìn khìn nhét thịt vào da
Nhét thương vào cảm, đưa ta vào người
Thấm đều mưa móc nên tươi
Hòa chan ân sủng nên cười hoác tim
Đường mê lặn lội đi tìm
Cơn giông gió giật sóng dìm tư tâm
Bệnh ta chôn giữa lỡ lầm
Em làm thang thuốc ngấm ngầm cưu mang
Xưa đưa dư lệ hai hàng
Nay đòi đồng cuộc giữa nàng với ta
Quẳng luôn mấy tiếng sơn hà
Có nhau mới biết đậm đà càn khôn
Sá chi là chuyện vuông tròn
Ơn em bồi đắp
Vẫn còn đê mê

NK

Thứ Sáu, 14 tháng 11, 2014

LỐI NÀO CŨNG ĐẾN

Giả như tất cả đều không phải là sự thật
Hạnh phúc chỉ như hơi bong bóng,
và tình yêu là ngôn ngữ của đùa vui
Tôi cũng sẳn sàng tôi nghiệp lấy thân tôi
Để an ủi được một thời mãn nguyện
Để bám víu vào cành lưu luyến
Còn hơn trôi trong cõi nhạt nhòa
Cuối cuộc tình vốn liếng hóa ra tro
Đòi cái thật của bông lơn trêu ghẹo….

Ta có thể bật tiếng cười khi miệng mếu
Và khóc ròng lúc nở đẹp vành môi
Giối dan nào cũng dịu ngọt đó thôi
Lời từ chối luôn luôn là thuốc đắng!.....

Có biển nào nước không còn mặn?
Có rừng nào không đổ lá chiều Thu?
Có anh chàng nào không nhận phút cam ngu?
Ngu mới bảo phải làm điều ngược lại!

Sẽ có một ngày
Em lừa tôi giao bái
Tôi cũng xin tin
Hạnh phúc vốn thế rồi!

NK

Thứ Hai, 10 tháng 11, 2014

ƯỚC CHỈ THẾ THÔI

Làm giọt nắng rong chơi
Làm sỏi đá chân người
Làm hạt mưa ngóng đợi
Chờ thơm mát bờ môi!

Làm chiếc bóng theo chân
Làm yếm lụa một lần
Làm khăn xoan quanh cổ
Làm nơ buộc ngực gần

Làm chiều nhạt bâng quơ
Làm sương sớm tinh mơ
Làm đêm thao thức nhớ
Làm ngày đọng mong chờ

Làm thứ được yêu em
Trộn trong da thịt mềm
Đừng xa ta lần nữa
Dù rằng bao nhớ quên

Bằng hương thắm hồn hoa
Bằng đắm say vóc ngà
Rộn ràng ta cùng tập
Làm đàn ông- đàn bà

NK

Thứ Bảy, 8 tháng 11, 2014

HƯ RỒI

Trút cạn hương tình vào đáy nhớ
Sáng trưa tối sớm quấn đời nhau
Quên nghe rời rã từng hơi thở
Yêu hơn nồng thắm thưở ban đầu!

Ta cởi tình em một vệt đùa
Cháy lòng son sắt đủ đền chưa?
Hay đêm còn nhắc điều trách cứ?
Thu hết mà tim chẳng chịu vừa

Một sợi tình em buộc-ta mang
Đăm đăm sương khói tự mơ màng
Ở trên đỉnh sóng thèm hư ngạt
Dồn cả trần ai đốt cháy nàng

NK

Thứ Tư, 5 tháng 11, 2014

U MÊ

Ta mờ trong cõi dị tình
Yêu như bộc phát của nghìn ngày mong
Mắt ngời vì rớt đục trong
Tim run như thể tơ hồng bủa vây
Em hư cuồng ngạo độ rày
Mỏng manh gấm vóc cao dày bày phơi
Sổ sàng chưa chắp nên lời
Lạ quen vụng dại rối bời tĩnh tâm
Ước Em không quản lỡ lầm
Mùa vâng tiết dạ ngấm ngầm duyên trao
Chữ yêu đợi nói câu chào
Môi Em chấp chới làm cao nữa rồi
Thế nào cũng lạnh hồn tôi!

NK

Thứ Hai, 3 tháng 11, 2014

LỜI NHỎ BÊN TAI NGƯỜI

Tình mình bây giờ
Như thoáng gió Thu
Se lạnh bờ vai
Tóc rối sa mù
Tình mình bây giờ
Rộn rã tim vui
Khắc lẫn vào nhau
Lắm nỗi ngậm ngùi

Môi hằn cuộc tình
Thôi thúc khôn nguôi
Khác nào em
Chôn kín ta rồi!
Tình mình bây giờ
Ngai ngái đưa hương
Ngại ngần chi
Trăm mối tỏ tường
Tình mình bây giờ
Sao nói chóng phai
Thời gian đi
Đã gội u hoài
Tình mình bây giờ
Hương lửa bén quen
Kề cận nhau
Quên hết ưu phiền
Van là cuộc tình
Mãi mãi bình yên
Người cho ta
Vơi đầy nỗi niềm
Van là cuộc tình
Chỉ anh với em
Dù chông gai
Cũng đủ riêng mình

NK