KHỐN KHÓ TỪNG CƠN
Có ai còn tin?Trên nhân gian vẫn có một chữ tình!
Dù đắng chát và dù tang thương chất ngất
Khi chông chênh biết mình vừa đánh mất
Điều mới hôm qua ngự trị trái tim mình
Không nhiều hơn một nụ cười xinh
Không mặn nồng hơn vài nụ hôn thần thánh
Đuổi bắt miệt mài
Rồi cuối cùng lẫn tránh
Hai chữ nợ duyên-gẫm mà thấy éo le!
Gục vào nhau từng mãi miết u mê
Thề thề thốt thốt chưa tan lời đoan quyết
Tàn mây mưa
Đã ươm mầm chia biệt
Sau yêu là
Vũng lầy buốt giận hờn
Đời cận kề cuối nẻo của sắt son
Lấy son sắt tiễn nhau hành trang cuối
Đừng mang hồn ra đang tâm xát muối
Ta đập con tim vì thế giới còn người
Yêu và cần
Chỉ còn chút ấy thôi!
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ