Thứ Sáu, 31 tháng 10, 2014

NGƯNG!

Đã hết một ngày không lửa khói
Ngón tay lơ đãng nhớ vu vơ
Một vòng xiết nhẹ môi tròn hỏi
Vàng vỏ làn da cọ vào chờ!

Sợi tỏa lên Trời hôm qua ngắm
Mắt còn cay nhẹ mở lim dim
Hôm nay vắng,hẹn hò trôi chậm
Hương của tương tư chả dám tìm

Đền cơn mê nhỏ lời ru nhẹ
Góc tạnh mưa rào bưng kín hơi
Còn thơm hương mọng thời son trẻ
Em vội vàng che hết phận người!

NK

Thứ Năm, 30 tháng 10, 2014

LÂU RỒI CÒN PHỤ TÌNH TA

Say với lời thề nguyện
Tưởng như có từ nguồn
Ta chờ em lưu luyến
Để rồi đêm lặng buồn!

Ngày không cho nương náu
Biển không cồn sóng lên
Em đã là vật báu
Xin muộn màng đến bên!

Trong vòng tay đắm đuối
Vẫn chở nặng lụy tình
Tan chiều hoang mê muội
Nghe cõi hồn vô minh

Tìm nhau dài như kiếp
Nông nỗi bao đợi chờ
Sao còn giăng cách biệt
Ngôn từ nào vu vơ!

Thôi trách hờn Em nhé!
Vết đau nào đang phai
Để ta ngăn dòng lệ
Van cầu dành cho ai

NK

Thứ Ba, 28 tháng 10, 2014

TÁI NGỘ

Rơi lệ mừng khi người đang tìm đến
Có phải ta- Đời đã nhuốm lời vui!
Vòng tay em-Ngời hạnh phúc lên rồi
Con tim nhỏ run nhịp dài luyến nhớ
Đêm như thể-
trả lại tình mắc nợ?
Trả cho em
Nguồn cội trót ta vay
Mang theo hồn lưu lạc của gió mây
Lần biệt xứ nghẹn ngào chan tâm sự
Ta trở về
Cùng dáng em ấp ủ
Vỡ òa ra
hội ngộ với tình mình
Chỉ mong người chứa đủ nụ cười xinh
Quên trắc trở nhận ta là kỷ vật
Nhặt nhạnh lại khúc đời xưa đánh mất
Có ta là mảnh ghép đậm yêu thương
Ta chen ngang lối đến cửa Thiên Đường
Bởi có em đứng nhìn ta ở đó
Chọn lựa này từ nay ta đã rõ!
Xin được tôn thờ
Dù có bỏ rơi ta

NK

Thứ Hai, 27 tháng 10, 2014

SỐ NÀNG CHỈ VẬY

Nàng xui chỉ tóm những chàng KHờ
Chưa nói đã ngừng dạ ngẫn ngơ
Giấy bút thừa dư đêm về vẽ
Nhố nhăn vài nét gọi là thơ!

Nàng giận sao rằng chúng khật khùng
Yêu mà chẳng tới,ví lung tung
Ví bụi bám dơ bàn chân nhỏ
Ví bố che con lúc bão bùng

Nàng dỗi vì rằng chúng dỡ hơi
Trốn nàng thăm thẳm nửa cuộc đời
Dứt áo ra đi bằng nước mắt
Mà không phân giải nỗi một lời

Đã gặp duyên phần với KHờ Anh
Những đêm gắn bó vị ngọt lành
Rôi đêm sau nữa đêm sau nữa
Trôi mất trong nàng tuổi xuân xanh

Đến dạo mở lòng với KHờ IÊM
Bố con suýt nhập đến cõi Thiền
Thật thật hư hư,hư mà thật!
Bàng quan thiên hạ há mồm điên

Bây giờ anh đến với nàng đây!
Nước mắt chảy xuôi đã đủ đầy
Truân chuyên hai đứa từng dâu bễ
Sẽ chẳng thiếu nhau chỉ một ngày!

NK

Thứ Sáu, 24 tháng 10, 2014

THẬT MÀ!

Thôi huề đi nhé!?
Em ngời mắt nhung
Đừng nhìn anh thế
Như xưa dỗi hờn

Thôi huề đi nhé!?
Ngọt môi có làm
Tim em cười khẻ
Ta buồn cũng cam

Thôi huề đi nhé!?
Sông cạn dòng rồi
Có nhau không thể
Ta còn nhau thôi?

Thôi huề đi nhé!?
Sao rơi bên thềm
Em luôn thỏ thẻ
Mắt nhòa bóng đêm

Thôi huề đi nhé!?
Trăng bá vai gầy
Để anh vuốt lệ
Lưng vòng kín tay

Thôi huề đi nhé!?
Giòn tan nụ cười
Sao Mây lại tệ
Ghẹo nhầm em ư?

Thôi huề đi nhé!?
Giận hờn cùng đau
Tình so như bễ
Xin làm bóng theo!

NK

Thứ Năm, 23 tháng 10, 2014

HỨA ĐI

Đổ Giọt Hồng Nhan khai đường hội ngộ
Lục lọi góc tình tìm vị yêu xưa
Lửa nồng giao hoan soi dài tâm sự
Liệm hết phân vân dằn vặt bao mùa

Ta về trăm năm lời nguyền bia đá
Xin em đối chứng vết gợn cuộc tình
Ngày nào ngây ngô rơi quen thành lạ
Đuổi bắt rã rời ngờ lối vô minh

Hỏi còn ưu tư thưở người đi biệt?
Rơi trong thênh thang nghèn nghẹn uất hờn
Giờ đêm mù khơi hòa chan máu thịt
Có phải sẽ dừng oán trách sắt son?

NK

EM NHÉ!

Ừ đêm!
Đã vốn mệt nhoài
Ừ ta!
Đã vốn lạc loài xa xưa
Từ em
Vọng nhịp sớm trưa
Con tim đập những nắng mưa bất thường
Gửi tình bằng nhúm dư hương
Đón yêu qua nẻo tha phương hải hồ
Người còn
Một góc riêng mơ?
Giở lòng ra để hong khô đoạn mình
Xin về nốt chốn không thinh
Vun tay xây lại chút tình dở dang
Ừ đêm!
Là khắc lụi tàn
Giận nhau mấy nỗi cũng bàng hoàng thương
Ghen chi hương lạ chiếu giường
Chờ chi hư ảo lược gương rọi lòng
Mai này đã sắp cận Đông
Đừng xui nhau để cô phòng lạnh hơi
Cất tay
Cũng nhặt một đời!

NK

Thứ Tư, 22 tháng 10, 2014

.....

Bới mòn vết những con đường
Bới đau nốt cả vô thường ta mang
Tim hờ ai cấy Đa đoan
Vui trong giây phút bàng hoàng tháng năm
Bám gì vào cỏi xa xăm?
Xót gì một kiếp thân Tằm vương tơ
Đến bao giờ? Phải bao giờ?
Cho ai nhặt lấy bâng quơ ta đầy
Mùa vui thấp thoáng qua đây
Gọi người kiêu hãnh nhẹ tay rời mình
Yêu bằng tiếng khóc yêu tinh
Đợi bằng ước vọng thình lình bỏ ta
Rồi tình cũng sẽ chóng xa
Rồi đời cũng sẽ chóng qua như đời

NK

Thứ Ba, 21 tháng 10, 2014

THỬ HỎI

Rồi ta sẽ đánh đu với lửa
Nước Biển xa không sánh với Hồ gần
Nửa phần đời-Hay chỉ năm mười năm nữa?
Là quà tặng từ người mà ta sẽ cam tâm!

NK

GIỞ LẠI HÀNH TRANG

Thỉnh thoảng cũng cần lau chùi quá khứ
Quá khứ bị bào mòn từ lúc nào chăng?
Ký ức sụt sùi mùi dĩ vãng giá băng
Có những câu tưởng chừng nuốt vào tim
mà bây giờ không thể nhớ
Đáng tội!
Có thể hành hình-lóc xương-lấy mỡ!
Miễn em đừng vì đó vội ngó lơ
Màu tím xưa nông nỗi tựa mùa chờ
Như cái kén dở dang vì con Tằm buồn ngủ….

Một đời ngập phong ba
Một lần bỗng dưng thành trách cứ
Con nắng nghiêng chiều
Em nghiêng đổ hồn tôi

Đau muộn màng
Đâu nhẻ(?)
Lại an vui!!!!

NK

Thứ Hai, 20 tháng 10, 2014

TRẢ

Trả!
Bao giờ hết nợ?
Trả!
Vì ai-Cho ai?
Thân!
Lạc loài giữa chợ!
Qua đêm lại tới ngày!

Hai mươi năm vùn vụt
Nhắc lại chuyện cũ buồn
Ánh mắt nào ray rức
Nợ gì một lời thương!?

Từ Trăng không là Nguyệt!
Biết đòi lại cho ai?
Gom bao lời tưởng tiếc
Phất phơ chuyện bi hài

NK

Chủ Nhật, 19 tháng 10, 2014

VỐN THẾ

Tìm kẻ để thương-Chốn để về
Sau bao chìm nỗi của u mê
Chốn còn so sánh thân xứ lạ
Người lại đan tâm chẳng giữ lề

NK

Thứ Sáu, 17 tháng 10, 2014

LÀ MẦY-LÀ MÂY!


Tội nghiệp mình!
Đôi khi trở thành xấu xí!
Với những ngày u ám cả không gian
Mình là đen!
Chẳng ai muốn nồng nàn!
Còn lẩm nhẩm rủa thầm ấy chứ!
Xấu để đổ xuống trần giòng mát rượi
Ngọt tâm cang cho tất cả thế nhân
Thế cho nên bị nguyền rủa đôi lần
Còn hơn đẹp suông mà chẳng ích
!..............................................
Chạy theo đẹp có ngày thành bi kịch
Se sua nhiều vẫn đâu khỏi chạy Trời
Dâng hết lòng cho tạo hóa đấy thôi
Nào có hỏi-lấy điều chi đánh đổi!
Buồn đôi chút dù không hề “lắm mối”
Vẫn nằm không ngang dọc một vạch Trời
Để đành lòng cam mãi kiếp rong chơi!

NK

Thứ Năm, 16 tháng 10, 2014

ĐÃ

Thương chiều đã nặng vóc chiều
Ngổn ngang đau đáu trăm điều chưa yên!

NK

Thứ Ba, 14 tháng 10, 2014

THẤY TRÊN ĐƯỜNG BIỆT LY

Về lại sông Hàn,Trời trở gió
Chưa mưa nhưng đã ướt góc hồn
Qua bao dâu bễ giờ bỏ ngõ
Cầu em mơ mãi giấc đầy ngoan!

Có những cung đường quen mà lạ
Đi rồi-đi lại,vẫn mê say
Như em
môi mọng lời bia đá
Trăm năm vẫn chỉ giống một ngày!

NK

Thứ Hai, 13 tháng 10, 2014

CÓ NHỮNG CHIỀU

Có những chiều
Lất phất mưa rơi
Mưa càng nung ấm lạnh xa người
Từng giọt buồn gỏ đau chăn chiếu
Từng bụi mờ vây lấy tim côi

Có những chiều ray rức khôn nguôi
Chuyện hợp tan đã muộn màng rồi
Tình bây giờ dần quen héo úa
Để bay xa đến tận chân Trời

Có những chiều nuôi nấng cơn mê
Đêm băng qua mộng vẫn chưa về
Nhớ con đường tìm nhau ngày ấy
Đến bây giờ khuất nẻo sơn khê

Có những chiều ta thấy thương ta
Trong trùng khơi bóng cũ nhạt nhòa
Ly cà phê hững hờ đen thẩm
Đèn bên đường rọi xuống mắt lòa

Có những chiều biền biệt én đi
Và quên mau bến cũ còn gì
Còn những lần mắt nhìn dịu vợi
Dấu thời gian đọng giữa biệt ly

Có những lần tâm tưởng suy vy
Trong tầm tay nay chẳng còn gì
Đời nghiêng ngã cơn chiều lúy túy
Ta vạn lần cúi mặt ra đi!

NK

Nhãn:

Thứ Sáu, 10 tháng 10, 2014

NGÀY VỀ MƯA VẪN KHÔNG NGƠI

Mưa triền miên ngày về
Trời cũng như nảo nề
Đường xa luôn sủng ướt
Chập chùng bao sơn khê

Chốn cũ nào luyến lưu
Rồi mai thành ký ức
Bỏ bàn tay rời ngực
Mới biết hồn hẩm hiu

Thời gian nào bôi xóa
Hết lòng yêu một thời
Ta buông xuôi rồi đó
Mang theo lệ của Trời

Lệ Trời rơi không dứt
Lạnh vì nẻo cô đơn
Hay vì vừa đánh mất
Chút tình xưa chẳng tròn

Nghe chiều mang quạnh vắng
Những điều bỏ ta đi
Cho dù bao mặn đắng
Đời vẫn hoài chia ly!

NK

Chủ Nhật, 5 tháng 10, 2014

TRÁCH MÃI HỒN THU

Chạm nhẹ mùa Thu thở điệu buồn
Cõi lòng man mác chập chùng hơn
Người chia ấm lạnh đi từng cặp
Ta ngược nhân gian chỉ một mình

Chờ có hôm nào em nhớ ta?
Tìm nhau ngơ ngác lắm chi mà!
Đời vẫn ghét ghen hằn vết gợn
Em lau thương tật hộ dùm nha!

Thu đã mấy lần phả qua vai
Ngày xinh cởi nốt áo trang đài
Dìu những đường tơ mang luyến nhớ
Bên song đừng thả mộng vì ai!

Ta chờ,tàn hương khói vẫn chờ
Nghe chăng từng khắc khoải bơ vơ?
Em đừng quay mặt như người lạ
Gặp gỡ nhau chi để hững hờ!?

NK

Thứ Bảy, 4 tháng 10, 2014

KHI CUỐN THEO NHỮNG GÓC TRỜI

Bỗng thấy mình như chàng trai mới lớn!
Ham rong chơi.lăn lộn khắp sông hồ
Sướng tít mắt được có lần ké cưới
Thấy tóc dài tim rồi bụng đánh lô tô!

Lại thấy mình bị lôi về niên thiếu
Chiếc cầu ao và luống Cải an nhiên
Hai thứ tóc nên sợ đời dè bỉu
Nếu không đây “cuồng trởi” nhảy xuống liền!

Bỗng thấy mình đứt ngang giòng nguyền tật
Muốn đổi mười năm nhận lấy vài ngày
Để tìm lại vài dư âm đánh mất
Em
Nguồn xưa
Tình lãng đãng gió mây!

NK

Thứ Năm, 2 tháng 10, 2014

XIN EM LẦN CHIA BIỆT

Cho ta ôm lấy bờ vai ấy!
Chờ lúc điêu tàn đến cách ngăn
Ấm êm giây lát rồi sóng dậy
Cũng được có nhau đủ một lần

Cho ta ngậm lấy vành môi ấy
Nghe giọt tôn thờ tan chảy hương
Là dâng tất cả sang người đấy
Dẫu em cong cớn,mắt dỗi hờn

Mạch đập nào còn sẽ buông xuôi
Chết như hơi thở trót ngậm ngùi
Em là mơ ước bên đời gặp
Có nhớ có quên vốn định rồi!

NK

Thứ Tư, 1 tháng 10, 2014

HỎI TỪNG THU TỚI

Vậy là Thu đã đến rồi ư?
Thử xem se lạnh mấy ngôn từ
Em còn ngoe nguẫy chân lề cỏ
Chìa má gió thèm-Ta muốn hư!

Vậy là Thu cũng chớm lao xao
Tàn canh ta hứng giọt sương nào
Đủ vừa mát dịu bàn tay trống
Từ dạo nắng chiều thôi hanh hao

Vậy là Thu đã về đây ghé
Xếp gọn hành trang ta sẽ đi
Mai còn tháng Chín chia em nhé!
Gửi chút buồn xa chẳng đọng gì!

Vẫy hồn Thu hẩm sân ga nhỏ
Có tiển đưa nào không quắt quay!
Em nghiêng chiều lệch,cay rồi đó!
Mắt đọc vô ưu có mấy ngày?

Tại ta hiu quạnh từng Thu cũ
Đi mãi,tìm Trăng,gót chân buồn,…
Đấy mùa nhung nhớ mang từng nụ
Cúc trắng pha chiều
Bóng thê lương

NK