LÀ MẦY-LÀ MÂY!
Tội nghiệp mình!
Đôi khi trở thành xấu xí!
Với những ngày u ám cả không gian
Mình là đen!
Chẳng ai muốn nồng nàn!
Còn lẩm nhẩm rủa thầm ấy chứ!
Xấu để đổ xuống trần giòng mát rượi
Ngọt tâm cang cho tất cả thế nhân
Thế cho nên bị nguyền rủa đôi lần
Còn hơn đẹp suông mà chẳng ích
!..............................................
Chạy theo đẹp có ngày thành bi kịch
Se sua nhiều vẫn đâu khỏi chạy Trời
Dâng hết lòng cho tạo hóa đấy thôi
Nào có hỏi-lấy điều chi đánh đổi!
Buồn đôi chút dù không hề “lắm mối”
Vẫn nằm không ngang dọc một vạch Trời
Để đành lòng cam mãi kiếp rong chơi!
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ