Thứ Sáu, 26 tháng 9, 2014

TA TIN

Ta không tin!
Cái gọi là Lương Tâm đã thi nhau chết sạch!
Hoặc chui rúc sâu vào trong ngõ ngách
Không dám chường mặt nhìn-Hay đối diện xót xa
Bị bệnh dịch hành?
Suy dinh dưỡng?
Thoái hóa nhạt nhòa?
Nên không đau-không ngại-không buồn
Trước bất công phi lý!
Sao phải khoác lên người tấm áo bàng quan vị kỷ?
Sao phải cắn Bồ Hòn nhắm mắt ngó lơ?
Ta không tin!
Đạo Đức hom hen!
Lòng Tốt bị dồn đến vực bờ!
Thời Ma Quỷ thăng lên cao ngự trị!?.....

Con mắt trần gian
Tuyệt vọng cùng mộng mị
Chân rảo khôn cùng
Tìm kiếm “chuẩn mực xưa”
Đã dày công với nắng sớm chiều mưa
Và lạc lỏng
Kêu gào không bám víu…

Ta không tin!
Thói đời chưa từng hiểu!
Thế thế Thời thời chỉ là giai đoạn sẽ trôi qua
Căn nguyên cần bảo tồn
Cội rễ sẽ đơm hoa
Rồi chính nghĩa lại trở về soi sáng …

Dù số ít
Đang bị coi là Loạn
Để số nhiều đắc ý tự xưng Vua
Luận anh hùng sao gói gọn thắng-thua!?
Suy sở đắc,chẳng qua nhìn thành-bại!?....

Đừng nghi ngại có một ngày con Sãi
Không quét Chùa,gươm tuốt,dấy Can Qua
Ta không tin!
Phiền muộn chỉ mình ta!

NK

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ