CON HỨA!
Con sẽ về thăm Mẹ.Mẹ ơi!
Khi mùa Thu đã âm thầm trở gió
Hơn chín mươi năm vẫn trần gian ở trọ
Đếm lại con mình đứa mất đứa còn
Đứa hoang đàng ngỗ nghịch : được yêu hơn
Đứa lang bạc kỳ hồ : nhớ nhiều vì không gặp
Con bây giờ đầu đã hai màu tóc
Với mẹ luôn là một đứa trẻ thơ
Dấu lệ mừng và quên tiếng ầu ơ
Mỗi dạo tình cờ con về ngang cửa
Giọt nước mắt như bao ngày chất chứa
Chực chờ tuôn trước lúc con đi….
Ngần ấy năm con cho mẹ được gì?
Ngoài những khổ đau hơn một lần nứt ruột!
Vì bởi đam mê dặm trường bàn chân bước
Vì bởi phải lòng mấy khúc ca dao
Con rời xa mà bảo mẹ đừng đau!
Con đi biệt mà khuyên người đừng nhớ!
Mỗi khắc thời gian sẽ nẫy sinh bao trắc trở
Bốn mươi năm dài con có hiểu gì đâu!
Mẹ vẫn mỏi mòn chờ đợi bấy canh thâu
Đứa con lắm tuổi như thời còn bập bẹ…..
Đừng như chuối chín cây sắp rơi Mẹ nhé!
Con sắp về quỳ dưới gối Mẹ thôi
Con sẽ về thăm Mẹ.Mẹ ơi!
NK
Nhãn: MẸ
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ