Thứ Sáu, 12 tháng 9, 2014

KHI CÒN NHÌN THẤY

Đôi mắt mình đã bao năm mờ tỏ
Bao nhiêu con đường hun hút đâm sâu
Dưới đáy chứa cặn tình xưa nắng dãi mưa dầu
Thỉnh thoảng sủi tăm
Tưởng vỡ tròng thui chột
May
có những dòng sông,có những bờ nước ngọt
có những hiên nhà che đủ bóng lãng du
có bãi cỏ xanh,có những rặng dừa
có đỉnh núi ngất ngưỡng cao ngồi xoài ngó biển
có lắm làng xưa đêm Trăng ra giếng
có chiếc gàu sòng tát cạn tình thơ
có mái tranh chiều khói tỏa như mơ….
Vẫn còn có những điều cho hoài niệm
Mình tự gẫm mình rồi tự mình châm biếm
Đôi mắt để nhìn?
Đôi con mắt bôn ba
Vái tháng năm cho tuổi ngược gần xa
Hơi tàn lây lất
Mắt càng thèm nhặt
Quê hương còn gì- gắng thu đừng quên mất
Hẹn một chút chiều bên ngọn lúa ươm xanh
Vốc bàn tay vào vũng ruộng ngọt lành
Nhìn chú Đỉa cắn no chân ướt máu…..
Giá nhắm mắt quên đời thường cơm áo
Có khi lành
Những ký ức nhỏ nhoi
Mắt con người là những chiếc gương soi
Và phản chiếu linh hồn mình thực nhất
Lạy ơn trên
Lối đi về với Đất
Ta sẽ trả đời cho ích kỷ của Trời
Đừng giống ta
Đừng nhé
Người ơi!

NK

Nhãn:

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ