Thứ Hai, 13 tháng 10, 2014

CÓ NHỮNG CHIỀU

Có những chiều
Lất phất mưa rơi
Mưa càng nung ấm lạnh xa người
Từng giọt buồn gỏ đau chăn chiếu
Từng bụi mờ vây lấy tim côi

Có những chiều ray rức khôn nguôi
Chuyện hợp tan đã muộn màng rồi
Tình bây giờ dần quen héo úa
Để bay xa đến tận chân Trời

Có những chiều nuôi nấng cơn mê
Đêm băng qua mộng vẫn chưa về
Nhớ con đường tìm nhau ngày ấy
Đến bây giờ khuất nẻo sơn khê

Có những chiều ta thấy thương ta
Trong trùng khơi bóng cũ nhạt nhòa
Ly cà phê hững hờ đen thẩm
Đèn bên đường rọi xuống mắt lòa

Có những chiều biền biệt én đi
Và quên mau bến cũ còn gì
Còn những lần mắt nhìn dịu vợi
Dấu thời gian đọng giữa biệt ly

Có những lần tâm tưởng suy vy
Trong tầm tay nay chẳng còn gì
Đời nghiêng ngã cơn chiều lúy túy
Ta vạn lần cúi mặt ra đi!

NK

Nhãn:

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ