NGÀY VỀ MƯA VẪN KHÔNG NGƠI
Mưa triền miên ngày về
Trời cũng như nảo nề
Đường xa luôn sủng ướt
Chập chùng bao sơn khê
Chốn cũ nào luyến lưu
Rồi mai thành ký ức
Bỏ bàn tay rời ngực
Mới biết hồn hẩm hiu
Thời gian nào bôi xóa
Hết lòng yêu một thời
Ta buông xuôi rồi đó
Mang theo lệ của Trời
Lệ Trời rơi không dứt
Lạnh vì nẻo cô đơn
Hay vì vừa đánh mất
Chút tình xưa chẳng tròn
Nghe chiều mang quạnh vắng
Những điều bỏ ta đi
Cho dù bao mặn đắng
Đời vẫn hoài chia ly!
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ