Thứ Hai, 30 tháng 11, 2015

SÁO ƠI

Gió Bấc về báo hiệu đầu Đông
Ôi sao mà-Sáo chẳng sang sông!
Thuyền neo bên bến chờ ai đó
Mai ngày vui khoe sắc má hồng

Lưu luyến chi lối nhỏ đường quê!
Dù thân quen bao ngõ đi về
Hay là nhớ ngày bên thưở bé?
Đã chung trường-chung dây tơ se?

Bay đi-vào Trời rộng sáo ơi!
Đường tương lai tươi sáng gọi mời
Người ở lại xếp nhiều Hạc giấy
Cầu thâm tình yên giấc nghìn đời

NK

HỨA

Rồi mai tôi hết yêu người
Tìm quên những thứ cả đời nâng niu
Dặn lòng giữ được bao nhiêu
Cũng đem chôn kín vào chiều cô đơn
Khi nao vấp ngã lối mòn
Bên kia thế giới tôi còn với em

NK

Chủ Nhật, 29 tháng 11, 2015

QUÊN ĐI!

Trời cao thăm thẳm xa vời vợi
Biết nợ cuộc đời trả bao lâu?
Đã từng tưởng dứt lời giông tố
Mà nay đau thắt giống ban đầu

Gặp gỡ sau cùng để biệt ly
Vết đau xưa ấy đọng lại gì?
Ta qua ngàn nẻo đời dâu bễ
Em gói trầm luân ngoảnh mặt đi

Giờ tiếc bâng quơ chút cận kề
Môi người ta bám thuộc đường mê
Thế gian còn mấy lời bia đá?
Mà thôi
Gác lại
một lối về

NK

Thứ Bảy, 28 tháng 11, 2015

CÁM ƠN

Cám ơn-nửa tiếng từ bi
Đời cho ta nhận từ khi lọt lòng
Cám ơn-nửa giọt máu hồng
Còn trong huyết quản thành giòng chảy tôi
Cám ơn!
Còn chỗ đứng ngồi
giữa muôn thiên hạ ngời ngời đua chen
Cám ơn-đôi mắt nhung huyền
Giữ ta mấy bữa bình yên muộn màng
Cám ơn-mùa vẫn còn sang
Nghe đầy nắng lạnh ngở ngàng bước chân
Cám ơn-một kiếp phong trần
thấm men hồ hải lập thân chưa tròn
Cám ơn-sót chút mộng con
Để còn dang díu vuông tròn nghĩa nhân
Cám ơn-tình đã chợt gần
Dù mai lại biết chỉ ngần ấy thôi
Cám ơn-Em đã đi rồi
Mình ta gặm nhắm đủ lời tình si
Cám ơn-dẫu chẳng còn gì!

NK


Thứ Sáu, 27 tháng 11, 2015

EM VỀ VỚI NGƯỜI

Em về với người!
Ta còn ngồi lại đếm buồn rơi
Ngày như vô tận dài thăm thẳm
Cố lục tìm xưa dáng nụ cười

Em về với người!
Thẹn thùng uất ức cũng thế thôi!
Đêm nay dằn vặt trang thơ cũ
Tiếc thương gì hẹn hứa bờ môi

Em về với người!
Giờ đường chia biệt chuyện chung đôi
Duyên chưa kịp bén đà hoang lạnh
Nỡ trách chi ai chuyện đã rồi!

Em về với người!
Thế là hoang dại chỉ mình tôi
Không còn êm ấm từng mong ước
Dằng dặc năm canh tiếng ngậm ngùi

Em về với người!
Cầu cho phương ấy được cười vui
Ở đây hờn tủi đành cam nhận
Vạn sự cho người-Mong thế thôi!

NK


Thứ Năm, 26 tháng 11, 2015

DỌN LÒNG

Tìm chỗ cắm dùi hoa cả mắt
Ngược xuôi lắm bận xót bàn chân
Hên thời chộp được-đen thì mất
Mất chút tiền tiêu-mất nợ nần

Mua miếng vườn xa dâm đôi cây
Vào ra chăm bón kệ tháng ngày
Chừa trong góc nhỏ đào sẳn lỗ
Một mét nhân hai,hẹn gửi thây

Trồng mấy cành Hồng sau tặng em
Thay bao câu nói hộ nỗi niềm
Nhà tranh lều cỏ xin chờ đón
Nẻo dẫn đôi người tim tới tim

Đơn sơ như mộng từ xưa đó
Gom những đợi chờ vun vén xây
Rau Đắng sau hè,hoa trước ngõ
Giản dị mong em bước lối này

Ừ nhỉ!Thiên đường tô vẽ xong!
Xem như an phận dứt đèo bồng
Mai còn nặng nợ ta còn gặp
Trả nốt duyên kia sẽ nhẹ lòng

NK



RẰM



Đêm nay Trăng sáng lại tròn
Gió chan khúc khích,Mây giòn chao nghiêng
Sao mờ lấp ló cười duyên
Lòng sông lặn ngụp bóng thuyền nhấp nhô
Khoa tay muốn chạm vào bờ
Mơ màng con nước lãng lờ Bèo bơi
Này ai! Thấp thỏm một đời!
Yên nghe xao động,hớp lời ca dao
Đâu rồi,những giải yếm đào?
giữa đêm thanh tịnh vung gàu múc Trăng
Bán tôi đôi phút nhọc nhằn
Thướt tha còn có chị Hằng cùng xem
Đêm nay mới thật là đêm
Giá như cởi áo…
Và em…
Nghiêng về

NK


CẠN!

Rưng rưng đường tơ đã nhạt nhòa
Rưng rưng lời thơ chực khóc òa
Ta xây phận mình trong tổ kén
chống trăm điều ngang trái-điêu ngoa

Lâm râm hàng mưa tựa kinh buồn
Lâm râm lời thương sắp cạn nguồn
Hững hờ qua tay vài giọt nắng
Ta-café nguội-quên cũng nên(?)

Lưa thưa vầng mây che ngang đầu
Lưa thưa tình băng qua bên đời
Ngập ngừng gót chân về chốn cũ
Triệu người quen đều đã qua cầu

NK

Thứ Tư, 25 tháng 11, 2015

NIỆM KHÚC

Biết không?Chiều đã tắt!
Nhịp yêu thương vụng về
Biết không?Tình héo hắt!
Bịt lòng-Tràn cơn mê!

Tôi còn tôi-ngơ ngác
đường ngút dài cô đơn
Con tim giờ trống hoát
bước chân gieo ngập ngừng

Tôi còn em-ngày cũ
Dấu Thu gầy hơn xưa
Vết tình in một nụ
Dỗ dành sao cho vừa!

Mùa vui tàn tạ khóc
Đếm bao giọt ngọt bùi
Gom thành câu si ngốc
Thả xuống là thơ trôi

Biết không?Lời chia biệt
Nói không cùng chưa nguôi!
Miền quên về chôn kiếp
Mộng nửa vời buông xuôi

NK


Thứ Ba, 24 tháng 11, 2015

EM BIẾT KHÔNG?

Ta đau từ buổi hôm qua
Gửi hồn treo bóng Trăng ngà
Hỏi buồn vì sao theo mãi?
Còn người-Cớ gì lại xa?

Ta đau từ buổi hôm xưa
Nâng niu biết mấy cho vừa
Tình nào như mây gió thoảng?
Mặc nhiên cười cợt đong đưa

Ta đau từ bấy đến nay
Đau như trống lạnh vai gầy
Em thường quên nhanh khoát vội
Rồi giờ trống vắng như tay

Ta đau vùi dập từng đêm
Mưa qua nhoi nhói tim mềm
Đã thề có nhau hôm sớm
Mà giờ biền biệt nơi quên

Ta đau người đã rời xa
Mai kia mốt nọ đâu là
Tình đầy cho nhau men đắng
Khi đời còn lại mình ta

NK

TẠ TỪ

“Ta biết em đi chẳng trở về”
Từ nay đành cách biệt sơn khê
Đừng mong đừng ngóng đừng rơi lệ!
Cõi buồn ta nhận chuỗi u mê

“Ta biết em đi chẳng trở về”
Thế là tan tác mộng phu thê
Chẳng còn hơi hám bao gần gủi
Chẳng chút dư âm tiếng hẹn thề

Thế là hương lửa thành dĩ vãng
Thế là êm ấm tựa khói tan
Người đi có biết ta thầm lặng?
Bới tung ký ức cả vạn lần

Mong chốn bên người em sẽ vui
Mặc ta chôn dấu mọi ngậm ngùi
Đời này xin trả bao nhiếu đó
Cầu em luôn giữ lại nét cười

NK

CÒN LẠI MỘT MÌNH

Đêm nay ngữa mặt nhìn Trời
Dán lưng vào đất hỏi lời tử sinh
Hay rằng rốt lại vô minh
Chỉ là đường mật bấp bênh giữa đời
Có chăng một khối buồn rơi
Từ trong bản ngã đầy vơi bao lần
Vụng về lỡ bước sa chân
Nghe trong tâm khảm muôn phần dối gian
của người ta trót đa mang
Hồn nhiên chới với hợp tan chuốc vào
Lòng đau cùng những hư hao
Lạ quen nào kể trước sau héo mòn
Này thôi trả lại lòng son
Dẫu cho trăn trối câu hờn đứt ngang

NK

Thứ Năm, 19 tháng 11, 2015

ĐỘC HÀNH VỀ PHÍA ẤY

Cát gió,bụi mù-mai ta biết
Hành trình đơn độc ngược về em
Có nắng rang người mồ hôi kiệt
Có mưa giông trút lối ta tìm

Vạn lý chưa từng là cách ngăn
Hai vai còn gánh đủ nhọc nhằn
Giang hồ chi nữa đời khắp cạn
Mơ chén giao bôi đến một lần

Biển sẽ cho ta tiếng vỗ về
Núi nâng cánh gió trãi đường mê
Cứ tìm sẽ đến mùa tao ngộ
Cứ cho sẽ nhận mộng tào kê

Và nếu em chưa nhạt má hồng
Đợi chờ miên viễn những ngày Đông
Xin vẫy chiếc khăn vào ước hẹn
May ra có kẻ chợt ấm lòng

NK

Thứ Tư, 18 tháng 11, 2015

ĐỢI CHỜ

Mưa nắng bây giờ sao bất chợt!
Ngày vui cũng vội tắt mau tàn
Tim chùng sợi nhớ đau không ngớt
Em về bỏ vội lại đường sang

Đường sang ta đợi em ngoài phố
Phố chẳng vô tình gieo bụi cay
Nâng niu từng bước đôi tim nhỏ
Mà ngân ngấn mắt lệ lên đầy

Giờ phố quạnh hiu đèn ngơ ngác
Một người chầm chậm bóng liu xiu
Ngỡ em vô ý vừa đi lạc
Lại biết rằng xa đã bao chiều

Em xa từ độ mờ nhân ảnh
Ta cứ trông vời đến dư âm
Hỏi lòng có thể chia mấy mảnh?
Cùng nén vào tim tiếng vọng thầm

NK


DẶN DÒ

Em nhé!Cho ta lần dìu bước
Đến xôn xao tình đã chín lối gầy
Nếu muộn phiền em hãy tựa vào vai
Ta ru giấc bình yên chiều khuất nắng

Đêm có khuya
lặng chìm trong quán vắng
Vẫn còn đây cơn mộng nhỏ bình thường
Chốc nữa về tóc dẫu đẩm hơi sương
Nhớ kín vòng tay truyền nhau hơi ấm

Em nhé!
Hãy cố giữ thời gian trôi thật chậm
Vui bằng môi mình nhấp giọt chiêm bao
Khép mi hờ cho bấy thưở lòng đau
Trăng còn sáng tim kia còn ngún lửa

Mặc thế nhân!
Ta vén vun từng bữa
Con mộng thường may mắn hiện diện em
Cám ơn đời mỗi sáng nhớ gọi tên
Khi xa cách chưa về chung một chốn

Em nhé! Đừng phân vân điều đã chọn!
Đợi chờ nào chẳng thắm đẩm xót xa
Đóng cánh cửa buồn của những hôm qua
Mai hội ngộ cười vui lên.Em nhé!

NK

Thứ Ba, 17 tháng 11, 2015

LẠY CHÚA TRÊN TRỜI

Chúa nói
Phận mi là cỏ dại!
Hay tầm phào mong mãi nắng mưa
Khật khùng nên Trời Đất không ưa
Lại ngoan cố kêu ca lắm chuyện
Lúc thanh bình cứ nằm mơ binh biến
Khi xáo xào cầu nguyện chốn an nhiên
Mười phần lao lung có chín phần điên
Đời cọc cạnh vác tù và hàng tổng
Nghêu ngao tựa thân mài sau lều chỏng
Bao nhiêu khoa toàn đến lại ra về
Chuyện sách đèn vùi dập chán ủ ê
Bò miệng chén kiến vòng vo lận đận
Chúa phán thế-nghe qua nén giận
Cãi làm gì thấp cổ bé miệng mà
Nên sống đời này cũng gắng qua loa
Tình rơi được ngang tay thì cố nhặt
Không số làm quan-không phần làm giặc
Làm dế giun cho thiên hạ xéo giằn
Làm mây ngàn nhỏ hàng lệ ăn năn
Rơi xuống suối hóa thành giòng giông lũ
Ngơ ngẩn chuyện sơn hà mới cũ
Cuộc sân si đến chết vẫn chưa chừa
Chúa có thương tình
Xem lại đủ đau chưa
Cho ta thoát ngày bấp bênh nhàm chán!

NK

Thứ Hai, 16 tháng 11, 2015

DIỄN

Cho mượn mình-cũng là cho mượn!
Làm cát xê không hưởng được tiền
Người rằng:anh vẫn còn nguyên
Loay hoay một chút có phiền chi đâu!
Nghe thế chứ van cầu trong bụng
Boom với mìn chớ đụng mà nguy
Khỉ thay cái mặt cười khì
Nhăn nhăn nhó nhó còn chi hình người!
Vo ve ngại giống ruồi ve vản
mới thoạt trông cũng dạng vừa đâu
Ấp yêu từng bước bao cầu
Mà nay bối rối lần đầu thế vai
Không thể mặn, đành chay chịu vậy
Cho mượn mình-có mấy ai cam?
Nhỡ mai gánh chuyện Quít làm
Ô hô!Mới đúng tầm xàm vướng thân
Nhủ em ở thật gần soi xét
Sẽ đong đưa từng nét kiêu sa
Chiều hôm về ngỡ ta là
Trăm con mắt nhỏ sa đà tìm xưa
Tình dìu dặt say sưa đà chuốc
Nói thì thầm rằng thuộc về nhau
Nay cười mà chợt lòng đau
Vì em cho mượn Trầu Cau nhà người

NK

TAI BAY VẠ GIÓ


Đi đường Ong nó cũng không tha
Không phải 1 đâu,tới tận 3
Kín thế ráng lòn chui vào ngực
Rượu kia chẳng uống vẫn ngà ngà

Chả lẽ chỉ chúng mày có kim?
Đi đâm bậy bạ-chết im lìm
Hung dữ chi rồi tiêu mạng vặt?
Một kiếp phù du hết nỗi chìm

Nghĩ lại số mình đúng quá đen
May mắn tránh xa chả thèm quen
Tai ương dồn dập tìm gây sự
Chích không báo trước-đúng lũ hèn!

Rêu rao thiên hạ nhớ kỹ nha!
Có kim thời giữ chớ qua loa
Đừng giơ đừng dứ vô tội vạ
Đâm chả chết ai-chỉ chết ta!

NK

Thứ Bảy, 14 tháng 11, 2015

BÊN CON MẮT TRẦN GIAN


À !
Những nụ cười vẫn nở quanh đây
Chưa hề tắt khi lòng mình bối rối
Tình trào dâng bên con tim khát đói
Chỉ lẻ loi ta lạc lỏng giữa bao người
Có gì sai?Lúc màu máu đang tươi
Và sóng sánh với ni cô tin hòa lẫn…
Ô!
Thật tình muốn đỗ cho thời vận
Chưa đất cắm dùi,nhà thì cứ ở thuê
lắm nơi để đi
không chốn quay về
Cùng quẩn lắm bảo đời mang chất nghệ
Có thi thơ tiền cần nhiều chi thế!
Mặc sức tiêu pha-dành dụm đúng chuyện đùa
Ân tình nào ai bán mà mua
Của cải vốn ngoài da chi vướng bận
Vài bữa xênh xang ngày dài lận đận
Người khác đắn đo,ta ngoác mồm cười
Đội muộn phiền đành khoác áo rong chơi
Đem hoạn nạn tô son trang thành tích…
Ư!
Lận lưng vốn thứ niềm tin cục mịch
Lạc hậu như thời đồ đá mang theo
Vỗ bụng ba hoa mình đã rất giàu
Với những thứ giá còn vài đồng lẻ
Chữ nghĩa bây giờ nh nhoi phát tệ
Tri thức bọt bèo,vân cẩu nhá nhem
Gánh gồng hoài dâu bễ nên quen…
Ừ!
Vốn dĩ ta khác người đến ghét!

NK

MẤY MÙA!?

Em đi mùa Phượng nở
Biển sóng cồn chơ vơ
Tôi về Thu lầm lỡ
Lá rơi khắp đường chờ

Con đường như vạch kẻ
Phân đôi nhớ hai miền
Bên kia là mưa lệ
Bên này sầu cô miên

Chiếc khăn quàng thẩm tím
Mưa lất phất sương pha
Tóc mình từng sợi điểm
Màu thời gian xế tà

Mắt nhìn vào ký ức
Lọt xoáy xoay tâm hồn
lạnh tê sau lồng ngực
dãi dầu bàn tay trơn

Gió đã dần buốt rét
Lời Đông nhắn chim trời
Thiên di từ nay hết
Quay về tìm chốn nơi

NK

Thứ Ba, 10 tháng 11, 2015

MAI NÀY

Mai em vui
Ngày lên nắng mới
Ta đứng bên lề hỏi gió quên chưa
Mơ ước chi sớm đón chiều đưa
Xa xưa nhỉ? Đã ngần bao ngày tháng
Gặp nhau chừng như mưa rơi ngày hạn
Vội vàng trao chẳng giữ lại chút gì
Nên tình si giờ cũng vẫn tình si
Nên nỗi nhớ càng dày thêm nỗi nhớ
Hạnh phúc là con đường bỏ ngõ
Con tim là chiếc lá ngỡ ngàn rơi
Tình yêu như ngọn gió thích rong chơi
Thổi lá bay đi vô tình lạc mất
Con tim vỡ giữa ngọn đồi ngơ ngác
Chưa biết tình đi đến chốn phôi pha
Ai lật từng giờ đếm lại những hôm qua
Dành dụm lấy tiếng cười dù chút ít
Soi vào bóng đêm còn đang mù mịt
chờ có một ngày nắng mới bừng lên
Riêng một mình ta cũng chưa quên

NK

Thứ Hai, 9 tháng 11, 2015

TRONG MÁU EM CÓ CẢ MÁU ANH



Thì đấy!
Hoan ca và buồn tủi
Khúc giao bôi cặm cụi vớt vát lòng
với đắm chìm chen lẫn cả đục trong
Thu giữ lại để tan sâu dấu ái
Ân tình nào
nhọc nhằn cơn vụng dại
Động Đào Nguyên gieo cấy mấy mầm đau
Trân mình nghe lời gió cát hát reo
Sau binh biến dĩ nhiên là thương tích
Không phải kẻ thù vì sao như địch?
Trấn áp,vẫy vùng,giành giật từng ly
Chưa vội về đã nghĩ chuyện ra đi
Vào ra đâm nhớ
tới lui làm nhọc
Không lẽ nào là đàn ông lại khóc?
Năn nỉ vô chừng khi cắn đứt bờ môi
Thôi em về!Còn lại chỉ mình tôi!
Lúc cùng quẩn xót xa chìa lệ máu
Đêm dài thêm những gì từng nung nấu
Gửi sang em rồi vài giọt máu từ anh

NK

Chủ Nhật, 8 tháng 11, 2015

RA SAO?

Sân si tình em mang hồn thiếu nữ
Trả lại đôi mươi ngày tháng cho người
Ta chới với mùa bình yên cố giữ
Vét cạn sạch lòng thắp mấy nụ hồng tươi

NK

HÓNG HÀ NỘI

Chiều đem Trấn Vũ rọi Hồ Tây
Sống để trăm năm nhớ một ngày
Xuân ưỡn ngây ngô chồi lộc biếc
Thu che hờ hững ngọn heo may
Đến nhớ tiền nhân điều báo quốc
Về quên hậu thế chuyện bợ thầy
Hởi ơi nhân quả chưa lường được
Còn bao người tỉnh giữa bầy ngây?

*Tự điển tiếng Việt giải nghĩa:
Tỉnh: Ở trạng thái vẫn minh mẫn, không để cho tình hình rắc rối, phức tạp tác động đến tư tưởng, tình cảm. Tỉnh táo trước mọi âm mưu.
NK

Thứ Bảy, 7 tháng 11, 2015

...

Đoạn kết bao giờ cũng buồn
Gánh theo bao điều mất mát
Nặng lòng một mối tơ vương
Để nghe dư hương đắng chát

Chia tay ngày mai nên cũ
Chuyện lần trót nói mến nhau
Đừng buông một lời trách cứ
Dẫu mình gặt lắm thương đau

Độ người ngang qua sông rộng
Thuyền nay đã đậu bên bờ
Xong phần bèo mây phận mỏng
Chuốc về chi một đường tơ

Ngõ hồn từ đây khép lại
trả cho đời đã đủ đầy
Ngày mai bước chân hồ hải
Như xưa đà nhẹ hai vai

NK

Thứ Sáu, 6 tháng 11, 2015

CÓ MỘT VÙNG BÌNH YÊN NHƯ THẾ

Về giữa gió ngàn qua bao suối
Vượt những con đèo,dốc quanh co
Ngàn mây xanh biếc lãng lờ chờ
Che nghiêng nắng vỗ về thân viễn xứ
Ngọn cỏ xanh um
Rừng nằm tư lự
Đường khiêm nhường nhỏ nhắn dẫn ta đi
Xa thị thành đầy ái ố sân si
Tìm tới bạt ngàn sơ khai chân chất
Thung lũng hiền hòa như người chân đất
Đi lại nhiều lần mòn lối chung nhau
Chẳng so bì kẻ trước người sau
Quây núi lại thành tường che chốn trú
Bạn với côn trùng,chim muôn,mảnh thú
Thú dễ gần hơn người,mấy ai biết được đâu
Nhìn mặt người sao dò đoán nông sâu
Trông mặt thú hiểu là thương hay ghét
Trao gửi niềm tin chỉ là gieo oan nghiệt
Khi con người chợt xảo trá điêu ngoa
Về với rừng ta thấy trở thành ta
Hoang sơ,yên bình,tự tin,thèm sống
Mỗi một phiến rau,mỗi phần vuông ruộng
Đã cay xè trong mắt bởi mồ hôi
Nhưng nuôi lớn nhanh chính trực con người
Và sông nước làm hồn người thanh thản
Nghèo ư?
Khổ ư?
Mà linh hồn chưa bán
Hơn hẳn đám mặt người dấu lốt yêu ma
Muốn ở lại rừng
để ta mãi là ta

NK

Thứ Năm, 5 tháng 11, 2015

KHÔNG EM



Không em tôi nhịn café sáng
Biếng lội đường quen lúc mưa dầm
Không em tượng đá hồn đi vắng
Câu hát ân tình rơi xa xăm

Không em phố xá thèm đi ngủ
Đèn cũng lu mờ không muốn soi
Nhớ đôi bóng tựa hờ góc cũ
Ngày đau dĩ vãng thoảng bên đời

Không em khói thuốc ngầm quay quắc
Nướng phổi vắt lòng rót câu thơ
Moi trong trí nhớ hình như gặp
Một nốt tình vay muộn bao giờ

NK

BUÔNG

Đêm chỉ năm canh-đời một giấc
Sá chi hào kiệt với giai nhân!
Quen nhau từ dạo tình đau ngất
Biết sẽ trùng dương sắp cạn dần

Thu đã hoang mang chiều thay lá
Sông tràn ngơ ngác gọi tình ơi
Người trăm năm cũ về phương lạ
Niệm khúc chìm nghiêng vật vã lời

Mưa chẳng ngưng rơi,sầu cứ đổ
Cõi về ngan ngát một đường mây
Một âm thanh vỡ chiều cuối phố
Một dấu chấm tan dứt hao gầy

Và cuộc chơi tàn không có ta
Nấp sau đâu đó dáng Trăng ngà
Xót nhau hãy bảo là định mệnh
Cho người lận đận dệt tình xa

NK

Thứ Ba, 3 tháng 11, 2015

NÀO AI ĐÃ BIẾT

Ta nhốt mùa Thu vào trang giấy
Nên ẩm ướt rồi tội nghiệp bài thơ
Đời truân chuyên không phải như mơ
Hết lo toan lại đến kỳ hoạn nạn
Mây che trên đầu không thể mang đem bán
Mưa đuổi suốt hành trình
Áo ướt lạnh sáng trưa chiều
Con đường mờ
Vòng xe cũng quạnh hiu
Trôi tới
Trôi tới
Về đâu ngày sắp tắt?

Tìm vô vọng thời gian nào đánh mất
để những con đường nối tiếp dấu nguôi ngoai
Lập lòe đêm sâu hun hút canh dài
Tình mở cửa mơn man rồi đóng sập
Khi nghiệt ngã đã là mầm cố chấp
Dang díu thêm buồn
đoạn kết mơ hồ
Ghi dấu trầm luân vào những thứ đem cho
rồi kẻ nhận đến lúc nào từ bỏ
Mùa Thu nghẹn hay khóc vì thơ đó?
Yêu em từng giờ
sỏi đá càng đau
Sống để bụng và
chết sẽ mang theo

NK

Chủ Nhật, 1 tháng 11, 2015

CAY

Hơn Năm trăm cây số
Chưa bữa ăn đàng hoàng
Vì nộp tiền mãi lộ
Cho các ngài Công An

Mô tô phân khối lớn
Bốn mươi (km)cũng phải bò
Bò đến khi nào ớn
Đập xe hoặc đem cho

Đường trống huơ trống hoác
Đâu biết có thằng rình
Khách lạ qua dính chắc
Bố mày!Đừng hòng xin!

Tiền ăn vừa cạn sạch
Tiền xăng cũng không thừa
Từ nay căng sáng mắt
Một xu ông chẳng đưa!

NK

LẮM ĐÁM HỢP HÔN SUỐT ĐƯỜNG DÀI


Nhiều đám cưới
Nhiều xe hoa
Nhiều cô dâu khoe áo mới
Thiên hạ đua nhau tìm gối ấm mùa Đông
Đi trên đường cứ phải ngoái long nhong
Ghi hết những nụ cười ngời ngời hạnh phúc
Chủ Nhật tưởng vắng người
Ai dè càng tất bật
Xe thiếu đường
Người thiếu chỗ
lạ thành quen
Thoáng ngang qua muốn cầu chúc trăm năm
Lời hạnh ngộ rỡ ràng cho đôi lứa
Yêu nhau đi!
với con tim cháy lửa
với tình tràn làm đắm đuối cơn say
Người đến cùng người duyên Trời đã trao tay
Đám cưới nhiều
Xe hoa nhiều
Tình yêu đâu thiếu
Ngông nghênh mượn vay đâu cần ai hiểu
Nhân duyên ngập đường ta cũng muốn reo vui
Dù chẳng quen hai họ-cũng được thôi!
Ai đi trách chan hòa niềm hạnh phúc!
….
Mai ghé nhà em
Nói câu mực thước
Em có bằng lòng
chịu lấy tôi không?

NK