QUÊN ĐI!
Trời cao thăm thẳm xa vời vợi
Biết nợ cuộc đời trả bao lâu?
Đã từng tưởng dứt lời giông tố
Mà nay đau thắt giống ban đầu
Gặp gỡ sau cùng để biệt ly
Vết đau xưa ấy đọng lại gì?
Ta qua ngàn nẻo đời dâu bễ
Em gói trầm luân ngoảnh mặt đi
Giờ tiếc bâng quơ chút cận kề
Môi người ta bám thuộc đường mê
Thế gian còn mấy lời bia đá?
Mà thôi
Gác lại
một lối về
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ