Thứ Ba, 17 tháng 11, 2015

LẠY CHÚA TRÊN TRỜI

Chúa nói
Phận mi là cỏ dại!
Hay tầm phào mong mãi nắng mưa
Khật khùng nên Trời Đất không ưa
Lại ngoan cố kêu ca lắm chuyện
Lúc thanh bình cứ nằm mơ binh biến
Khi xáo xào cầu nguyện chốn an nhiên
Mười phần lao lung có chín phần điên
Đời cọc cạnh vác tù và hàng tổng
Nghêu ngao tựa thân mài sau lều chỏng
Bao nhiêu khoa toàn đến lại ra về
Chuyện sách đèn vùi dập chán ủ ê
Bò miệng chén kiến vòng vo lận đận
Chúa phán thế-nghe qua nén giận
Cãi làm gì thấp cổ bé miệng mà
Nên sống đời này cũng gắng qua loa
Tình rơi được ngang tay thì cố nhặt
Không số làm quan-không phần làm giặc
Làm dế giun cho thiên hạ xéo giằn
Làm mây ngàn nhỏ hàng lệ ăn năn
Rơi xuống suối hóa thành giòng giông lũ
Ngơ ngẩn chuyện sơn hà mới cũ
Cuộc sân si đến chết vẫn chưa chừa
Chúa có thương tình
Xem lại đủ đau chưa
Cho ta thoát ngày bấp bênh nhàm chán!

NK

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ