Thứ Tư, 29 tháng 4, 2015

TÌNH KHÚC THÁNG NĂM

Tháng Năm
Mưa kéo về báo hiệu chén ly bôi
Nở rón rén trên cành màu huyết lệ
Phương đỏ bàng hoàng
Phủ đầy cội rễ
Cho xót xa chia biệt mạnh đâm chồi
Phía ngàn trùng nhòa co thắt mảnh hồn tôi
Những ấp yêu hôm qua
Mai trở thành quá khứ
Tháng Năm
Ai đã thành cơn bão lũ
Ta một góc buồn nhìn bong bóng trôi trôi
Mưa gió phũ phàng,phố xá đơn côi
Những chuyến tàu đi không hẹn ngày tái ngộ
Đèn đường lập lòe bóng nghiêng vò võ
Nay hoàng hôn mai cũng hoàng hôn
Giọt lệ cho người làm sủng ướt đường trơn
Cơn gió lẻ loi quét qua tim mình lạnh buốt
Tháng Năm
Mang nỗi buồn chảy ngược
Thành dòng sông cạn kiệt chở con đò
Bỗng giật mình nhìn lại thứ đem cho
Cay con mắt ngước vào chiều lãnh đạm
Mai có yên nghe?
Quen từng hơi hám?
Bấy thuở cuộc tình chưa thương tích đầy thân
Cuối khúc đường ngơ ngác nhấc bàn chân
Đi về hướng của lần nào chung lối
Vai có còn êm?
Ngưởi tìm hương tóc rối
Cánh Vạc chao rồi
Tình lơ lững tầng mây
Tháng Năm
Còn tôi những dại ngây

Và người
Nhìn thấy gì qua trùng khơi mờ mịt….

NK

Thứ Bảy, 25 tháng 4, 2015

MUỘN MÀN NHẬN DIỆN

Rập rình của tình nhân khói mỏng
Yêu bao giờ cũng tan loãng như mây
Giọt bao dung không đủ kín bàn tay
Mà cút bắt hao mòn dần vinh nhục

Trong hơi thở cuống cuồng phân trong đục
Ngoài miên mang vây bức nghĩa đúng sai
Đành cười trừ còn biết đổ cho ai
Khi cháy khét những mầm xanh mới nhú

Tất tả hiện như hoang đàng Tu Hú
Khóc một thời nước mắt dỗ con tim
Mua gì thêm ngày mật đắng bên em
Thèm cũ rích môi cười đời bất cận

Biết cũng trễ trỗi bài ca thương hận
Nhọc nhằn còn đong rót mãi phân ly
Mùa đã sang hum húp nửa bờ mi
Mưa sẽ xối cuốn trôi điều dang dở

NK

Thứ Hai, 20 tháng 4, 2015

LẬN ĐẬN MÃI RỒI

Tủi nhục cơ hàn chân đứng vững
Gian nan khốn khó miệng cười tươi
Ta dạo duơng trần thời chập chững
Cam go bĩ cực luyện nên người!

Tình cũng hàm hồ Mây giỡn Trăng
Quẩn quanh hí hớn tối chong đèn
Soi cho rõ góc nhiều thương tật
Tội nghiệp!Bao năm vẫn nhọc nhằn!

Mai đã tròm trèm bước sáu mươi
Mắt cay như khóc-nghẹn như lời
Yêu qua dâu bễ tình ngập ngụa
Dòng của đam mê rỉ giọt rồi

Hôm qua còn trót lòng ngây dại
Bây giờ lấng bấng Hẹ làm canh
Ngày mai cả kiếp buồn oan trái
Ba ngày dài thế-mộng nào xanh?

Bánh nào rốt lại cũng là mua
Tiền trả đôi co miệng cợt đùa
Xởi lởi ưa ghiền nên chồng vợ
Nghiệt cay cắn đắng phải xin chừa!


NK

NÓI QUẤY

Yêu chi lấy một người- cho khổ!
Đớn đau dằn vặt mỗi lần xem
Một trang quá khứ vừa hé lộ
Qua quyển biên niên hẳn đá mềm!?

Yêu chi lấy một người- cho hố!
Chuỗi tôn thờ rách mướp buồn tênh
Hương lửa nồng nàn vui mấy độ?
Đắng cay uất ức suốt cuộc tình!

Yêu chi lấy một người- cho khó!
Khi dư thừa bỏ mặc hớ hênh
Ai thèm biết chốn này nơi nọ
Trôi lang thang thân xác một mình!

Yêu chi lấy một người-cho ngộ!
Cứ trông ta là biết quái hình
Đạo mạo ngông cuồng mang trút bỏ
Thấy hằn sâu trên trán chữ XIN

Yêu chi lấy một người-cho ngố!
Lẩn thẩn cười,nói nói, như điên
Tình cũng phải vác đời đi trọ
Đến kỳ thu, vét túi, hết tiền!

NK

ỐM

Nhiều khi gặp- chạm vào ngạ quỷ
Thấy vạc dầu,củi lửa kề bên
Bao linh hồn vật vã kêu rên
Bỗng làm lạ sao không hề đau đớn!....

Mong đầu thai,trái tim mình đủ lớn
Không chịu đua đòi,không sánh được thua
Mặc tình khi thiên hạ bán mua
Bình thản đi qua giận hờn trách móc…

Được lấy bao dung vị tha làm gốc
Nhận căm thù trả lại sự yêu thương
Chẳng chấp nê tham sân của thói thường
Đi giữa cuộc đời bằng trái tim nhà Phật…

Chuyện ước mong nghĩ qua cười ngất
Biết mình đang túng thiếu phải đành mơ
Kiếp này đây run rẫy từng giờ
Trong khốn khó vẫy vùng ao bất lực

Không chôn được đớn hèn hoen ố nhất
Bên cuộc tình này cày xới chính ta
Ngày hôm nay không phải của hôm qua!
Quỷ đòi mạng!
Đến đây!
Ta làm lại!

NK

Chủ Nhật, 19 tháng 4, 2015

THÓI THƯỜNG CÕI NHÂN GIAN

Tháng Tư nông nỗi tình bùa yểm
Gạt gẩm thần linh phá chùa chiềng
Đứng lạc giữa Trời mong tìm kiếm
Một chút tin yêu vẫn còn riêng!

Chưa đi đã vội vàng cởi áo
Chật chội thói quen muốn thay lòng
Ghét chi chuyện nhỏ thời cơm gạo
Hỏi tận đáy hồn có quên không?

Phượng cũng đừng hồng,mưa đừng rơi!
Để mang dư đủ bạc tâm người
Sang bên thuyền mới chiều hỉ hả
Làm vốn chào nguyên vẹn lại đời

Cà phê quán cũ sau này nhớ
Rưng rức chi đau chốn nhạt nhòa
Ghế đã xạm màu đời đen nhọ
Như những chuyện buồn trong có ta

Mai mưa xối hết dấu chân nào
Ngang qua ga chết dẫm hồn nhau
Cho chuyến tàu đi không về nữa
Cho ai son sắc lại như đầu

NK

Thứ Bảy, 18 tháng 4, 2015

THỞ NHẸ GIÙM TA

Tình cũng lấm môi lần sa ngã
Con tim hoen buốt lúc canh tàn
Vệt thấm loang chiều cay trong dạ
Vệt tan ngầy ngật nhớ mùa sang

Mùa phụ ta lần thay áo mới
Dưới lớp da khô thở kinh buồn
Bến mơ là chốn hoài không đợi
Như nhắc chừng ai một tiếng thương

NK

Thứ Bảy, 11 tháng 4, 2015

VẤT ĐƯỢC KHÔNG?



Category: , Tag:
04/11/2012 11:50 pm



Khám ,khám mãi chẳng biết đâu là bịnh

Tim gan còn,phèo phổi cũng còn nguyên

Cớ vì sao?Thân xác cứ lụy phiền?

Hết húng hắng lại sụt sùi bực dọc

Đầu có tội từ kiếp nào mang tóc?

Bụng sống đời vô bổ chỉ uống ăn?

Thải bớt đi cho đơn giản được chăng?

Mang vác nặng những điều không ý nghĩa

Có một lúc vô tình ngồi thấm thía

Theo đuổi mệt nhoài chút triết lý hoang đường

Hay những phương châm ngán ngẫm tầm thường

Đã lừa bịp rằng mục tiêu ước vọng...

Nếu tất cả chỉ là khoảng trống

Vất bỏ chân tay cho nhẹ nhỏm thân mình

Tim không còn bớt nhịp thở điêu linh

Óc chẳng có không nặng nề suy tưởng...

Sẽ tự tại,sẽ chẳng bì khổ sướng

Không bận lòng có thứ sẽ hỏng hư

Cần quái gì cứ ôm lấy khư khư

Khối phiền não-tạm gọi là sức khỏe...

Không bệnh tật dù kẻ già hay trẻ

Đở mất thời giờ khám khám tới lui

Dao kéo í à-Sắm để cho vui!

Lúc chẳng có ai chờ lên bàn mổ

Vất được vất đi-Việc gì phải cố!



NK

Nhãn: