Thứ Tư, 24 tháng 4, 2019

ĐỒNG BÀO



Đặc biệt chỉ nước mình mới có
Nhưng đã lâu kệ chó gặm rồi
Giờ thì tranh đấu ông tôi
Phân Nam chia Bắc dập đầu đánh nhau

Cùng một bọc cớ sao ghét hận?
Chung giống nòi vẫn nặng hằn thù!
Lưu truyền tính đã nghìn thu
Mà nay bất chấp diệt trừ không tha

Ôi!Núm ruột của cha của mẹ!
Ôi!Tấm lòng thế hệ tổ tông!
Tìm hoài chả giống chút lông!
Uổng thay huyết thống gọi Rồng gọi Tiên

Còn chút ít huyên thuyên bỡn cợt
Học đôi điều thưa thốt nhăng càn
Ấy là múa gậy vườn hoang
Chẳng e miệng lưỡi thế gian chê cười

Dám vỗ ngực thay Trời hành đạo?
Mà tụ về toàn Cáo toàn Chồn
Mưu ma chước quỷ thì khôn
Kinh bang tế thế như …hồn động kinh!

Nói cũng hại-Làm thinh cũng hại!
Ai đủ tài làm lại từ đầu?
Đồng bào tôi ở những đâu?
Có cho bú mớm khởi đầu chi sơ?

Hãy ghét thứ thờ ơ lãnh đạm
Hãy tẩy chay bọn lạm dụng quyền
Tránh xa bầy đám cuồng điên
Huênh hoang ảo tưởng/ngã nghiêng đạo đời

Dẫn con cháu bỏ lời mê hoặc
Đừng đắm chìm dục sắc suy đồi
Tâm thành một chữ nhân thôi
Mới nên tư cách tài bồi quốc gia

Đích hạnh phúc dù xa cũng đến
Gian truân nào vẫn nguyện vượt qua
Hưng vong đều bởi do ta
Thất phu gánh vác-Ông cha ngậm cười

Đừng chờ thành giống Đười Ươi!

NK

Thứ Hai, 22 tháng 4, 2019

THÔI KHÔNG CÒN HƯ HAO

Gần một đời người lãng đãng trôi
Qua hư vô chạm những khóc cười
Trớ trêu con tạo xoay vần nghịch
Đầy dẫy bạc tâm bịp luân hồi

Đã cố dặn lòng bám chữ không!
Nhưng đau trong dạ buốt trong hồn
Không thể mặc nhiên nhìn thế sự
Làm người không dám học vô tâm!

Xin cười ba tiếng xa con mộng
Không đảo hoàng hôn giữ lấy chiều
Nghìn xưa ai đã thừa tuyệt vọng?
Đến thử so cùng
Đã bấy nhiêu?

NK

Thứ Sáu, 19 tháng 4, 2019

Tháng Tư quay lại nhạt phai mắt nàng!

Sao Chổi quay một vòng hàng bao nhiêu năm
Khi trở lại mang những niềm khiếp sợ
Ám ảnh một lần diệt vong bùng nổ
Tháng Tư là…
Phần mộ đã đào chờ

Nhớ khởi đầu từ ký ức tuổi thơ
Thấy bom đạn nhe nanh hình ác quỷ
Thấy nhân tâm giữa pháp trường gục quỵ
Thấy tóc mẹ già bạc chỉ vài hôm

Bỗng cuộc đời giăng bão nổi từng cơn
Quen dần chuyện nuốt mặn mồ hôi lẫn máu
Con Giun quằn không còn nơi ẩn náu
Chúa Phật chán chường cũng bỏ ra đi

Dù tất cả nguyện cầu xin một chút sót từ bi
Từ cùng gốc gác-cùng màu da-giòng máu
Hỏi vì sao-do đâu da nồi-thịt xáo?
Chợt nực cười
Bởi chỉ là cuồng vọng hư danh

Bao năm rồi hổ thẹn với cha anh
Cứ mỗi dịp tháng Tư là nghe hồn xát muối
Nỗi đau không thể nguôi ngoai chỉ thêm hờn tủi
Giấc mơ “cho đến bao giờ?” trở thành mộng xót xa

Nhẩm đếm thời gian
Thừa một chữ già
Cả niềm tin yêu cũng thành quá lứa
Chuyện lỡ thì-Em hối tiếc gì được nữa!
Vết chân chim đọng lại dưới mi gầy

Cả hai ta đều dè dặt bàn tay
Cho lần nắm giữ sau củng không hối tiếc
Tháng Tư về nắng hung hăng ức hiếp
Ta mệt mỏi chờ
dư âm cũ nhạt phai

Ánh mắt em
Ruồng rẫy
Chin tầng mây!

NK

Thứ Tư, 17 tháng 4, 2019

NHỮNG LẦN TÁI HIỆN

Mười năm vẫn uống đời mộng mị
Lạc lõng buồn thiu giữa nhân gian
Chiều ngang sông rộng hồn lúy túy
Say những bâng quơ thưở gặp nàng

Cây cỏ thăng trầm đau binh biến
Lòng người mục nát thẹn nước non
Dài chi chia cách trời với biển ?
Chớp mắt hư vô chuyện mất còn!

Thôi đã niệm hoài kinh cứu rỗi
Dững dưng cao vợi tích nhiệm mầu
Tự mình buông bỏ lời xưng tội
Có thẹn gì không với mai sau!?

NK

Thứ Tư, 10 tháng 4, 2019

ƠN EM

Chờ nhau rảo nốt trần gian lối
Đếm những tình thâm đã tạc ghi
Chớ giận hờn gì khi gối mỏi
Ngậm ngùi cười gượng để người đi

Ba vạn sáu ngàn ngày là mấy!
Phù du trôi nhẹ đã về xa
Yêu nhau hãy tính bằng thế kỷ
Kiếp người may mắn ngát hương hoa

Và thế là em sẽ xa rời
Dù gì cũng có lúc sóng đôi
Vạn tuế môi thơm còn thèm mãi
Yêu em!Tôi hẳn đã nên người!

NK

Thứ Ba, 2 tháng 4, 2019

TẠ LỖI

Đếm tàn phai?Còn kịp đếm tàn phai?
Đếm chi nguồn cội có trong nhau?
Gốc rễ tượng hình như sông núi
Cần gì dò dẫm thử nông sâu?

Đếm buồn vui?Hồ dễ đếm buồn vui?
Tựa lưng hờ hững ngó mây trôi
Thả về xưa cũ trầm luân nghịch
Phúc họa bàng quan diễu phận người!

Soi thời gian đôi chút còn dôi
Mắt chừng rơi hoài mãi không thôi
Không chạm đáy nên chưa thèm vỡ
Ta còn em
Ngơ ngác một đời!

NK

Thứ Hai, 1 tháng 4, 2019

THÀ LÀ KHÔNG GẶP

Có khi đã nhớ từ lâu lắm
Những kiêu kỳ chưa gặp một lần
Những ấp yêu chưa từng mơ thắm
Những giả từ rệu rã châu thân

Có khi đã buốt từ lâu lắm
Trái tim mình nông nỗi dại khờ
Gói linh hồn đơn sơ dần lịm
Bởi trông mong và ngập đợi chờ

Có khi biết tắt lời mộng mị
Khêu lại nguồn cơn chữ yêu vì
Mà hương tóc xõa ngàn trân quý
Lỡ chảy ngăn dòng suối vô vi

Có khi nén lại chiều mụ mẩm
Ta gọi hư hao giọt tương phùng
Băng qua đời thực nhiều lem lấm
Nhơ bẩn lòng nhau vấy bụi trần

NK

HỨA

Lá ở trong vườn xanh như xanh
Đêm nay Trăng đã thanh hơn thanh
Mùa xưa dịu hoặc ngàn tâm sự
Tự nhủ lòng buông đành chẳng đành

Đã quyết từ đây vui trong vui
Hôm qua đắng quá rồi cũng rồi
Mơ người như sóng luôn về vỗ
Chỉ một bờ xa tôi với tôi

NK