NHỮNG LẦN TÁI HIỆN
Mười năm vẫn uống đời mộng mị
Lạc lõng buồn thiu giữa nhân gian
Chiều ngang sông rộng hồn lúy túy
Say những bâng quơ thưở gặp nàng
Cây cỏ thăng trầm đau binh biến
Lòng người mục nát thẹn nước non
Dài chi chia cách trời với biển ?
Chớp mắt hư vô chuyện mất còn!
Thôi đã niệm hoài kinh cứu rỗi
Dững dưng cao vợi tích nhiệm mầu
Tự mình buông bỏ lời xưng tội
Có thẹn gì không với mai sau!?
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ