CHO NGƯỜI
Càng lúc càng thấy hồn tịch mịch
Vệt mỡ gà chen góc ánh tà dương
Lẻ loi trong chân tới ngưỡng thiên đường
Hay có lẽ
Độc hành kề ranh địa ngục
Thèm nghe tiếng ai đó lời chúc phúc
Cõi vĩnh hằng chắc không có gì vui
Khi lòng mình đã lười chán tới lui
Thiếu người nâng đỡ
Vắng câu tâm sự
Càng nhiều năm con tim càng đầy ứ
Chuyện thăng trầm bồi lỡ dỡ khóc cười
Mới ngày nào vừa chớm tuổi đôi mươi
Mà giờ đã…ba lần con số ấy!
Bỡn cợt hư danh
Giang hồ đâu đấy
Cũng mòn đời và hết cả tháng năm
Đi với về từ mọi chốn xa xăm
Như thể chân luôn hồi mong dấy động
Thôi!
Ước không tròn
Đưa vào nuôi mộng
Ai dỗ dành ai-Nghẹn nước mắt cho người!
Vệt rán chiều yếu ớt rọi không ngơi
Qua hai thế kỷ nhọc nhằn bao binh lửa
Rồi một hai năm…thêm vài năm nữa
Ta chờ ai?
Ai chờ ta?
Dòng tóc đã bạc màu
Tình có còn giữ nguyên vẹn trước sau?
Nụ cười chúm chím thay lời tri ngộ.
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ