TỘI!
Một nửa thế gian bị dụ!
Miếng mồi mang tên 8 tháng Ba!
Lơ đãng biết bao lâu đâu đã nhận ra
Có một ngày được nâng niu quên cả năm quần quật
Đàn bà ưa ngọt thật!
Phổi có nổ muốn tung-Tim có oại oằn dài lâu
Trám một cành hoa-một lời khen,…đó cũng về đâu
Cả lỗ thủng hay gọi là thương tổn
Sóng giận hờn dù lên ngồn ngộn
Đã bay vèo,lại biển lặng gió êm
Phục đàn bà!
Mòn mỏi những cánh chim
Không sợ cánh cung khi mấy lần tên ghim trúng
Hay ưỡn mình thi gan sừng sững
Vấp ngã chả là gì!Mỗi bận lại cười tươi!
Mặc tình đếm thời gian
Hai,ba,bốn,năm mươi…
Giống nhau ở chỗ….niềm đau không tuổi
Đàn bà!
Khật khùng khi yêu-lạc quan khi cưới
Và kết là
Chấp nhận hưởng vài ngày
Lúc thời gian còn nắm vững trong tay
Nên nói tới có mấy ai là hiểu!
Ta sợ
Ta ngờ
Ta quên
Ta thiếu
Xin nhủ lòng còn mãi đứng xa trông
Để thấy như rực rỡ một trời hồng
Gai không thể đâm vào tay chưa với!
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ