Chủ Nhật, 31 tháng 1, 2016

CÓ LẼ

Sóng xa còn ngoái bờ cố vỗ
Ta bỏ đi rồi quên mất em
Quên vuốt tóc mai đêm dành dỗ
Quên vị cay môi thưở ngọt mềm

Quên nẻo tà dương nhòe Thánh Giá
Quên lời bia mộ khắc kinh cầu
Đã quên nhiều lắm tình như lạ
Lạ bước đường nay chẳng có nhau

Em còn ru những cành Hoa tím?
Hát nhẹ hà hơi với sương mù?
Để ta muốn lụy chiều nghiêng lịm
Ký ức rơi cùng dây thiên thu

NK

Thứ Năm, 28 tháng 1, 2016

THẾ NHÉ!?

Mười năm nữa,anh chắc là già khọm
Mắt mũi tèm nhem,tóc sợi mất sợi còn
Hứng chí lắm chìa nụ nười móm sọm
Lùi vào sân sau nhìn thiên hạ chen bon

Mười năm nữa,“cổ lai hy” nhập hội
Hẳn bớt sân si đội tiếng dại lên đầu
Vẫn cô quạnh thắp đèn khuya mỗi tối
Hý hoáy tiếng lòng được mất dăm câu

Mười năm nữa,quần thoa nào phong vận?
Đừng nói yêu anh-nhựa đã cạn kiệt rồi
Nhìn nhau chỉ đọc lại điều lẩn thẩn
của thời gian đà hoang phí buông trôi

Mười năm nữa,ta vẫn chờ em đến!
Có hân hoan như chờ lá về nguồn
Thuyền chán sóng-cũng có ngày về bến
Mất tiếng yêu dành lại được tiếng thương

Dù hư hỏng ta và em đều biết
Quỷ quăng đồ đao,thành Phật dễ mà
Sáu mươi năm đủ trả vay tròn nghiệp
Hết nợ phủi đời
Còn chỉ hai ta

NK


MỖI MÙA GỢI NHỚ

Đông buồn như dạo xa xưa
Môi em còn nụ ngày đưa tay chào
Thẹn thùng câu hẹn chờ nhau
Về sau,còn những lời đau chưa tròn
Bởi vì gót nhỏ đường trơn
Mắt mi đọng ngập lệ hờn chữ duyên
Em về
Xa lắm nên quên
Cho người ở lại vùi bên gốc sầu
Lối nào hun hút thẳm sâu
Trót mờ nhân ảnh-úa nhàu thời gian
Hay chi biết Đá biết Vàng!
Giật mình gẫm lại đài trang mấy mùa
Có lần chung dưới mưa thưa
Cũng là gỏ mõ bên Chùa thay Sư
Đông rồi!
mộng cũ đừng hư!
Tròn Trăng đó nhé!
để người rời ta

NK

Thứ Năm, 21 tháng 1, 2016

EM GHÉT ANH!


Em ghét anh,tấm lưng dài không ấm!
Đôi vai bè lồi lõm lắm xương
Tựa vào nhau chưa kín giấc mộng thường
Che chẳng hết gió mùa trên con phố

Em ghét anh,ngắn dài soi bóng đổ
Chiều lênh khênh,nhịp bước cũng lênh khênh
Khi sóng đôi như biếm họa tội tình
Dài trông Tre miễu-ngắn tầm chim Cánh Cụt

Em ghét anh,vòng tay ôm thúc giục
Hơi thở chưa ngưng,môi trám lời chào
Tia mắt nhìn tựa lửa đốt lòng nhau
Hăm hở quẳng cả hai vào địa ngục

Em ghét anh,chập chờn khuya chợt thức
Khối yêu đè ngột ngạt nỗi xôn xao
Tim vui hay buồn át một lần đau?
Rồi dịu vợi bến bờ trang thơ dỡ

Em ghét anh,chẳng cho duyên là nợ
Cội rễ ngôn từ lấm ố tình trao
Ghét từ thâu đêm vắng tiếng thì thào
Buông chăn ủ lại tàn hơi đêm nọ

Em ghét anh,vì đến giờ còn nhớ
những ký ức dày của chú Ngựa hoang

NK




Thứ Tư, 20 tháng 1, 2016

TÔI GHÉT TÔI


Đến cả mình cũng ghét mình-Bực thế!
Gan cứ to-yêu thương cứ nửa chừng
Chờ đột quỵ-Hẳn đến ngày-Có nhẻ
Cái gật đầu chợt đến-Phía người dưng

Đến cả mình cũng cho mình điểm kém!
Chú Thỏ mon men-Là chú Thỏ sớm quay đầu!
Dao mổ thịt của người mài sắc lẹm
Sợ phân thây chả dám đến gần nhau

Mình biết chắc máu của mình đen lắm!
Toàn café-nước lã-ít hồng cầu
Với duyên nợ thích làm loài gặm nhấm
Trái Táo kia thèm-chờ rụng-đã sinh Sâu

Mình ghét mình-Bức tường thành dễ đổ
Mang bâng quơ chờ lấp tháng năm buồn
Trong cái kén con Tằm vui làm tổ
Hết kiếp rồi-Là mãi nhả tơ vương

NK


Chủ Nhật, 17 tháng 1, 2016

Ừ ĐÓ -THÌ SAO!?


Ừ,ngu Heo!
ừ thì đong phải gió
Ừ! Tự tôn trong khờ dại trăm chiều!
Ừ!Ngoan cố chỉ chăm chăm hoài cổ!
Ừ!Ngông cuồng-nghèo chẳng chịu chắc chiu!

Ừ!Nông nỗi đi tìm sao chiếu mệnh
Hóa man man từ thuở ngắm tóc thề
Ừ!Đợi đuối cho dù người chẳng đến
Ôm lấy tình ru suốt những cơn mê

Ừ!Bươn chải biết không qua thời vận
Ghẹo Hằng Nga cho Cuội vỗ tay cười
Ừ!Túng thiếu hết đồ chi đem bán
Ôm bụng sôi nguệch ngoạc mấy dòng chơi

Em đừng tưởng tim mình bằng gỗ đá!
Nước chảy hoài liệu đá có mòn không?
Em đừng thách-Chiếc hôn nồng hối hả
Tôi có điên-Em rồi sẽ mủi lòng!

Ừ!Đắng lắm!Thập thò tình phớt lạnh
Yêu dẳng dai một bữa quẳng vực ngờ
Dài chi nữa?Ngoài mặt bày kiêu hãnh
Ừ!Tôi xin-Em cứ dại mà cho!

Ừ tôi xuống nước lụy tình
Em xua tôi mãi-Một mình buồn không?

NK


MẶC KỆ ĐỜI

Thời gian vô tình
Tình nhân vô tình
Thì thôi ta cứ một mình
nếm chút say và nhai chút thi thơ
Hồn có lạnh buồn
Thân có sót bơ vơ
Xem như số phận trót an bày nghiệt ngã
Còn đó!
những vành môi chờ nương nhờ-đói lã
những hy vọng mong manh về cuộc sống no đầy
Dẹp hết lo buồn,xốc lại đôi vai
Dán lên vết lỡ cuộc đời nát rách
lấy việc làm vui-mang cày độ nhật
độ cho ta-và cả cho người
Mong thuyền chèo thuận gió trôi xuôi
Ước tiểu sự hạnh thông đầu cuối
Quần tụ hân hoan-ấm lòng đôi buổi
Sâu trong đáy tâm hồn là nụ biếc tương lai
Chìa tay ra không cần hỏi là ai
Chia chăn ấm chẳng hiềm xem quen lạ
Em không nhặt tim ta
Ta đem vu vơ thả
trồng được mùa gặt lại ít nụ cười
Thành suối nguồn nuôi dưỡng trái tim tươi
Không phí bỏ một đời đã sống

NK

Thứ Sáu, 15 tháng 1, 2016

.... XƯA

Chỉ cần em quay mặt lại
Nhìn sâu vào mắt ươm mơ
Thì bao ưu phiền ngang trái
Vô biên cũng sẽ là bờ

Chỉ cần đôi môi nhoẻn nụ
Long lanh ý nhị trao sang
Ta từ hang sâu nấp trú
Vội phơi gan ruột không màng

Chỉ cần lòng như gió thoảng
Chiêm bao ta cứ mang về
Đêm nằm như mưa ngày hạn
Tưới dầm rễ cộc tim mê

Chỉ cần,chỉ cần lơ đãng
Em gieo ngàn nỗi bâng khuâng
Mùa Xuân ai làm cánh Nhạn
Băng qua xao xuyến vô chừng

NK

Thứ Năm, 14 tháng 1, 2016

THẾ ĐẤY!


Vì tôi lỡ nhiễm men trào phúng
Nên lúc đắng cay vẫn cố cười
Vì tôi luyến ái luôn nghèo túng
Nhặt nhạnh tình như vụn bánh rơi
Mà em gầy cuộc trong ngạo chứng
Vẫn nghĩ đương thời tuổi đôi mươi
Để tôi chỉ biết nuôi thầm vụng
Mòn mỏi đời đau đứng cạnh người

NK

Thứ Tư, 13 tháng 1, 2016

VỀ CỘI

Lại ăn cơm Chúa múa tối ngày
Đừng hòng ngơi nghỉ lúc mỏi tay
Đừng mong dừng bước khi chân khụy
Đừng ngóng tày lanh thế sự này
Thế là Chim lại nhốt vô lồng
Ngông nghênh tự tại xích vào gông
Tu tại chợ đời hơn tu núi
Cố vác Tù Và đổi chữ công

NK

Thứ Ba, 12 tháng 1, 2016

HÔN

Cô bạn nói mình chơi trò lục soát
Lưỡi xới tung ngõ ngách miệng môi nhau
Ý thì ác-còn vị sao ngan ngát
Lâng lâng người,cầu khoảng khắc mãi dài lâu

NK

Thứ Bảy, 9 tháng 1, 2016

CƯỚI MA!



Đã qua hơn nửa đời Phố Chợ
Biết đủ lọc lừa của thế nhân
Nay về khăn gói nương nhờ Vợ
Bảo đảm về sau có chữ Nhàn

Nhưng giật mình đau-kiếm ở đâu?
Bao năm quên bẳng-chẳng xây cầu
Đường cùng ngoái mặt nhìn quanh quất
Chưa kịp đầu tư đủ lâu-sâu

À há!Sung nào rớt miệng lười!
Phủ phê đàn đúm bấy năm chơi
Đến ngày chống gậy tìm cứu cánh
Thiên hạ đồng lòng mắng:Dở hơi!

Biết rồi!Không dám ho he nữa!
Có đắng cam tâm nuốt vào lòng
Mai đi Chùa lớn vào khấn hứa
Phật có thương tình-Ban 1 Vong!

Kết tóc cùng người qua thế giới
Bên kia mai cũng được sum vầy
Đừng cho sum hợp rồi chia biệt
Nhắm mắt lìa trần bỏ lại ai!

NK

Thứ Sáu, 8 tháng 1, 2016

LÀ LÚC

LÃNG TỬ HỒI ĐẦU- SƠN THỦY TẬN
CÔ NHÂN KHỤY GÓT- TUYẾT NGUYỆT TÀN

NK

Thứ Tư, 6 tháng 1, 2016

DÃ TRÀNG

Rõ thật!Bây giờ còn chi nữa!?
Vác không đi suốt-Lại về không!

Thứ Hai, 4 tháng 1, 2016

XIN HỨA

Có tôi!
Một lần khép lại hoang đàng và ngổ ngáo
Mai xin làm
Người đàn ông mực thước giữa cuộc đời
Sẽ ôn tồn lặng lẻ với cuộc chơi
Vất hết bao ương gàn-ngông cuồng-nông nỗi
Không gieo bất bình-không vay vào thêm tội
Mong an nhiên cười mỗi lúc ngày lên
Có tôi!
Khép quá khứ rồi niêm phong bởi một chữ quên
Dù ký ức là kẻ thù nội tại
Tự thoát khỏi vòng nghịch thường chống trái
Quay mặt hướng về bình thản vô ưu
mặc thế nhân chỉ trích Hổ hay Cừu
Tôi sẽ sống bằng ca dao tự gọt
Chẳng quan tâm
lời dèm pha đắng ngọt
Phớt lờ em
Chân mỹ nữ ngắn dài
Mong sao đời
Vai dựa được vào vai
Và câu nói vào tai còn thấm lại
Có tôi!
đã qua thời ngây dại
bán lấy tội tình
mua vội ưu tư
Giờ là đêm,còn dư vị ảo hư
Mai sớm lại,con đường đi chắc sáng

NK