Thứ Hai, 29 tháng 6, 2020

TÌM VỀ NGUỒN CỘI

Mưa tầm tả nên phố giờ lạnh lẽo
Dáng hiên nhà cũng dìu dặt co ro
Bỗng nghe thèm nghe hơi ấm của vai chờ
Của mắt đợi và của tay tìm kiếm

Giông gió còn reo
Tình nao mặc niệm
Ta có còn thui thủi những mùa sang?
Người từ hôm qua về lại bàng hoàng
Ký ức luôn dụ hoặc
Như em luôn thần thánh!

Vốn đã là quen
Quen từ lâu lắm
Từ xa xưa thăm thẳm tháng Ngâu buồn
Từ mặn mà Phượng rơi lối đi chung
Từ rón rén mắt tìm soi màu tóc

Từ những bâng quơ khung trời tuổi ngọc
Quyến luyến môi cười
Thao thức hương bay
Dù chưa từng được ve vuốt bàn tay
Mà cứ ngỡ giao hồn cho ai giữ

Ngày ấy
Em chưa đủ gọi là thiếu nữ
Tôi cũng chẳng hề dám vỗ ngực đàn ông!
Nên hận vô chừng tình có đấy rồi không
Không đằng đẳng bao năm dài nín nghẹn

Mất đến chuỗi dài Gừng cay,Mật đắng
Mới hiểu ra rằng em nằm mãi trong tim
Lỳ lợm không rơi,không tuột,không chìm!
Đang quẫy lại nhịp ru hồn chất ngất

Người từ hôm qua…
Ta bây giờ dày mặt
Đến gần bên khẻ vuốt lại tóc nào
Bấy nhiêu năm rồi thưa thớt hư hao
Mùi hương ấy có lẽ nguyên như trước

Sẽ hỏi còn chăng?
Nối lời hẹn ước!
May là đời không cướp hết của ai!
May là đời không trù kẻ mặt chai!

NK

Thứ Năm, 25 tháng 6, 2020

THI VỊ SỔ SÀNG

Em sổ sàng đánh thức trái tim tôi
Không để yên một linh hồn siêu thoát
Màu khăn vấn đã nhiều năm trắng toát
Trong quạnh hiu mộ đã sẵn đào chờ

Chạm vào nhau mà còn ngỡ trong mơ
Vươn đứng dậy hình hài từng ủ rũ
Mộng thiên thai gói cùng câu trách cứ
Nhiều hơn tháng ngày lạc mất đời nhau

Nhảy bổ vào hạnh phúc thấy còn đau
Sổ sàng chia phân
Sổ sàng dành giật
Sổ sàng van xin đam mê chất ngất
Ta sổ sàng tin
Người dành tặng cho người

Tham cuống cuồng ngồn ngộn vị vành môi
Tay run rẩy dò tìm hơi bờ ngực
Êm như tơ dịu mềm và ấm áp
Rồi nóng lên cùng nhịp hổn hển tôi mang
Thân thể câng câng đường dò dẫm trong nàng
Trong lối nhỏ động đào hừng hực miết
Muốn nổ tung ngọn nguồn va trinh tiết
Muốn lấp đầy đáy vực dốc đê mê
Ủ cho lâu lâu mùi bùa chú nguyện thề
Sổ sàng chiếm đoạt như sổ sàng dâng hiến

Khi hỗn mang rồi oằn mình tê điếng
Để vỡ òa khoái cảm tận tầng mây

Em nhớ gì không
Sao lồ lộ sắp bày
Tòa bạch ngọc với đường cong kỳ ảo

Lại muốn leo lên
Trườn mình cuồng bạo
Để suốt đời là hương vị giao hoan
Để trong tôi luôn là bóng của nàng!

NK

Thứ Hai, 22 tháng 6, 2020

Dalat ngày trở lại

Ơi Đà Lạt!
Vừa mới xa đã nhớ
Nhớ dốc dài trôi tuột đến cheo leo
Nhớ khói sương quyện lá đọng bên chiều
Nhớ e ấp phố nép mình ngó trộm
Nhớ chăn chiếu cũng vùng vằng hôm sớm
Nhớ buổi tương phùng bịn rịn suối trong veo
Đất trời như da
Thịt mát thấm sâu
Sâu đến cả nắng mưa đều bất chợt
Cứ như thể tình quen về không ngớt
Vun bàng hoàng lời ấp úng giao bôi
Nghe phố đêm hương khoai nướng dậy mùi
Ly sữa nóng dằn phập phồng eo lạnh

Dalat yên mơ
Vệt lòng sóng sánh
Cánh môi nào chờ
Ngun ngút thời gian

Muốn hỏi cố nhân
Đâu lối đến cung Hằng?
Trăng cuối tháng thẩn thờ nấp bóng

Ta ở giữa thênh thang trời mộng
Tắm hết ưu tư
Rửa sạch cội buồn
Mở lòng chào
Mong một nửa yêu thương

Sẽ thả rong từ đỉnh Pren đến đáy
Lượn lờ lâng lâng khúc nghê thường ngoe nguẩy
Vòng bánh xe tròn
Cặp mắt cũng tròn xoe

Tròn như hôm qua
Còn bối rối vụng về
Đứng trước cửa thiên thai đòi hạnh vận

Ơi Dalat!
Mắt có buồn ngân ngấn?
Buổi chia ly nghe gió biết giận hờn
Ta với mình còn ngọt lịm môi hôn?
Hay chia cắt là lạnh lùng cách trở?

Bởi vì sao?
Vừa mới xa đã nhớ!
Dalat hư vời
Có thể xiết trong tay?
Theo cùng ta đâu đó dáng vườn cây
Hoa và trái căng tràn như thiếu nữ

Nếu ở lại
Mai ta thành quỷ dữ!

NK

Thứ Năm, 11 tháng 6, 2020

NỖI NHỚ RIÊNG MÌNH

Chiều nhớ nắng,Mây thẩn thờ nhớ gió
Cây nhớ rừng và Chim nhớ Trời xanh
Có lẽ nào em lại chẳng nhớ anh!?
Con Chiên nhớ Chúa,Quỷ nhớ về Địa ngục
Đi rách tương lai nhớ tìm ký ức
Đến thuở hao gầy nhớ dạo tròn vuông
Hận bạc đầu nhớ nước sông Tương
Yêu da diết nhớ Trương Chi mòn mỏi
Ngắm hoàng hôn nhớ bình minh rực chói
Đã cận kề nhớ lúc còn xa
Ngày mai này rồi sẽ nhớ hôm qua
Con Tim khắc khoải nhớ tình nồng cháy bỏng
Đón rét Đông sang nhớ mùa Hạ nóng
Chanh chua dâng cao nhớ buổi nhu mì
Dựa lưng người sao còn biết nhớ chi
Ngâm ấm lạnh nhớ kiêu kì chia cách
Một cõi thinh không nhớ đời mỏi mệt
Em yêu Cúc vàng,ta dại dột nhớ màu xanh
Về đồng bằng nhớ đèo vực lượn quanh
Lên non dốc nhớ biển nằm yên ả
Khi xưa nhớ
Bây giờ đem đến trả
Lòng ngát hương
Khi nhớ bủa nghìn trùng
Em còn tình
Xin một ít
Cho không!?

NK

LỜI CHẤP NỐI

Có là đêm cũng xin đừng đen tối
Có giận hờn vẫn giữ chắc bàn tay
Tình là dây oan dẫu trói suốt tháng ngày
Trong đau buốt còn mang mầm gắn kết

Ta-Nông nỗi,vốn khấn lòng chờ chết
Vuột cuộc tình,cánh gãy,giữ vết thương
Em-Gót chân,son đỏ nhẹ bên đường
Chiều lơ đễnh nào hay đời sóng gió

Hãy đếm giùm ta
Lời ru bia mộ
Hãy nhắc giùm ta
Chúa Phật làm ngơ
Gặp gỡ nhau một khắc đã là mơ
Vẫy vùng tranh đấu đoạn thừa chưa rơi xuống

Chưa gục ngã cố ươm câu thề muộn
Chưa tan hồn đành mị hoặc nụ môi ai
Bây giờ đa đoan đường bước ngắn dài
Này này nọ nọ con tim rách mướp

Xin lối cũ,đầu cỏ xanh còn mượt
Xin tường rêu,màu ký ức đừng phai
Ta còn ta
Dâng nguyện sáng lòng ai
Mùi nến tắt vọng qua nương thành khói

Có là chiều vẫn xin nhau tấm áo
Khoác vai mềm cho ấm mắt tôi yêu
Mai này chia xa chắc đọng lại ít nhiều
Xin chút nhớ khi em đòi duyên phận

NK