Thứ Sáu, 23 tháng 6, 2017

CHỊU!

Chân đã mỏi,Tim cũng đà thấm mệt
Tháng ngày sao đằng đẳng lững lờ trôi
Chẳng có Thiên Thần hay Quỹ dữ xét soi
Thà đổ gục vẫn xóa tan phiền muộn

Khô chai sạn những gì xưa ước muốn
Bao nhiêu năm rồi leo lắt dưỡng nuôi
Một lần thôi!Dù chỉ một lần thôi!
Còn xa vợi chưa hề gần thêm chút

Không bến trong!Cũng không là bến đục!
Vẫn giữa dòng trôi mãi chẳng thấy bờ
Quấn quanh mình uất ức gửi vào thơ
Gần tắt lịm hơi thở cùng thân xác

Ta ngở ngàng vui tắm đời bạc ác
Như đáy ao bùn vùng vẫy riết thành quen
Tanh nên còn sợ sệch gót chân em
Mùa thụ phấn Sen ngoi lên xa lạ

Biết đến bao giờ!?
Tung tăng hóa đá!
Để cho đau
Thiên hạ của đời sau
Thiếu tiếng yêu dành sưởi ấm đời nhau
Đã nguyền rủa với loài người bất tận

Đừng xót thương!
Đừng giả vờ bất nhẫn!
Khanh Tướng Công Hầu-Cát bụi như nhau!

NK

Thứ Ba, 20 tháng 6, 2017

VỚI EM

Còn có chút duyên đem dấu kín
Lấp ló vô tình xin không cho
Ai biểu vẫn dè chừng gió lạnh
Ai quên thật sự nghĩa đợi chờ!?

Năn nỉ tưởng rằng đang đùa cợt?
Ngày xưa từng đã lắm sai lầm?
Nên quen cửa miệng mài nanh vuốt?
Nên lời tri ngộ cứ vô tâm?

Phạt vốn ân tình đem dốc hết
Phạt chén rượu nồng phải cạn chung
Phạt nhổ nanh đi làm mặt nghệch
Như cô Mèo nhỏ tót vào lòng!

NK

Thứ Năm, 1 tháng 6, 2017

VÀ EM ĐÃ QUÊN TÔI

Và đêm đã bỏ chiều quên nắng
Một góc sân vườn rộn tiếng ve
Tháng Sáu thấm về bên lẳng lặng
Ta quen ngày đợi những trưa Hè

Và sóng cũng ngã màu mỏi mệt
Hoàng hôn thờ thẩn luyến lưu chờ
Bịn rịn một vùng Mây da diết
Một quê một lối một thân trơ

Và tiếc chưa từng nghe mật ngọt
Trên làn cong cớn vết son hồng
Để xa không thể tìm hương sót
Giữa dòng tâm niệm ngút đường trong

NK