Thứ Sáu, 23 tháng 6, 2017

CHỊU!

Chân đã mỏi,Tim cũng đà thấm mệt
Tháng ngày sao đằng đẳng lững lờ trôi
Chẳng có Thiên Thần hay Quỹ dữ xét soi
Thà đổ gục vẫn xóa tan phiền muộn

Khô chai sạn những gì xưa ước muốn
Bao nhiêu năm rồi leo lắt dưỡng nuôi
Một lần thôi!Dù chỉ một lần thôi!
Còn xa vợi chưa hề gần thêm chút

Không bến trong!Cũng không là bến đục!
Vẫn giữa dòng trôi mãi chẳng thấy bờ
Quấn quanh mình uất ức gửi vào thơ
Gần tắt lịm hơi thở cùng thân xác

Ta ngở ngàng vui tắm đời bạc ác
Như đáy ao bùn vùng vẫy riết thành quen
Tanh nên còn sợ sệch gót chân em
Mùa thụ phấn Sen ngoi lên xa lạ

Biết đến bao giờ!?
Tung tăng hóa đá!
Để cho đau
Thiên hạ của đời sau
Thiếu tiếng yêu dành sưởi ấm đời nhau
Đã nguyền rủa với loài người bất tận

Đừng xót thương!
Đừng giả vờ bất nhẫn!
Khanh Tướng Công Hầu-Cát bụi như nhau!

NK

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ