Thứ Sáu, 18 tháng 4, 2014

SÓT

Đưa em qua mùa Trăng
Sót vầng Mây nằm lại
Có còn gì nhớ quên?
Buồn chi mà cứ hỏi?

Khói thuốc đã tàn mau
Từ em quay mặt bước
Một dốc nhỏ vụt sâu
Chân mình vừa hụt trượt

Xoáy lên tóc mùa đau
Khôn cùng là tiếng sóng
Bởi vì chưa quên nhau
Nên câu chào nghe ngọng

A!Em về im tiếng
Cỏ chờ đợi môi hiền
Ta lắm điều xen chuyện
Tối nay đành mơ riêng

NK

Nhãn:

Thứ Sáu, 11 tháng 4, 2014

OẢI

Mệt,chán,ngán,lười,...
Chả muốn làm gì-chỉ muốn chơi
Bệnh rồi-thế giới đen ngòm ngỏm!
Đóng cửa-chờ toi!

NK

Thứ Hai, 7 tháng 4, 2014

LẠI HỎI

Có vợ-Sẽ thành gì-Biết không?
Khi vui thỏ thẻ gọi…”này Chồng”
Dỗi hờn đôi bữa kêu….”Cha nội”
Lúc đã nỗi cơn bảo…”Đồ khùng”

Có vợ-Sẽ thế nào-Biết không?
Ô sin thất nghiệp đứng đầy đồng
Nam nhi chân chính cần đi học-
Tận tụy thực hành…lớp nữ công

Có vợ-Sẽ buồn gì-Biết không?
Rượu bia kiêng cữ xót xa lòng
Thuốc lá đến cơn đành lén hút
Cafe tại chỗ, nhớ quán đông

Có vợ-Sẽ vui gì-Biết không?
“Dạ ,vâng” nơm nớp sẳn đem dùng
Trông nhà,giữ trẻ đừng lêu lỏng
Ngoan ngoản nghe lời-Chắc được cưng!

Có vợ-Sẽ mơ gì-Biết không?
Cầu cho đừng bất chợt lo-mừng
Ví dầu nặng nhẹ cam tâm chịu
Đừng đẩy nhau vào… nước… nhảy sông

Có vợ-Sẽ bực gì-Biết không?
(Trêu Hoa ghẹo Nguyệt hẳn không còn)
Tăm tia đùa cợt thành mục cấm
Thẻ đỏ sẳn cầm-Cho phát luôn!

Có vợ-Sẽ đành gì-Biết không?
Đèn khêu soi rõ chỉ riêng phòng
Trật tự sắp rồi không tranh luận
Nhất định là Bà…mới đến Ông

NK

Nhãn:

LẠ CÀ!

Nam đáo nữ phòng nam tất...quỷ
Nữ đáo nam phòng nữ tất...yêu
Không làm nó bảo...thấp mưu
Làm rồi nó bảo...đồ điêu mới kỳ!

NK

Chủ Nhật, 6 tháng 4, 2014

HỎI NHỎ-HƠI TRÀO PHÚNG

Lấy vợ-Còn làm thơ được không?
Thảnh thơi yên tĩnh sót mấy phần?
Ai chăm người ngọc từ khuya sớm?
Ý chạy trên đầu lộn xuống chân!

Lấy vợ-Còn cafe được không?
Vi vu còn dám thả lòng vòng?
Tự do là thứ cam cầm cố
Vụng lén đem xài-Nhẹ như bông!

Lấy vợ-Khác gì ai biết không?
Độc thân buông thả xét cho cùng
Thuê người dạy dỗ khi ương bướng
Tìm chỗ nương vai lúc mủi lòng!

Lấy vợ-Mất gì ai biết không?
Phải đi dạm ngỏ cũng hơi phiền
Ngủ mơ đừng réo tên người lạ
Có lúc giường mình chẳng cho lên!

Lấy vợ-Được gì ai biết không?
Có thêm chiếc gối lúc đêm nằm
Có chăn đủ ấm mùa Đông lạnh
Có người nhắc nhở lúc biếng ăn!

Lấy vợ-Bằng gì ai biết không?
Nhẽ đâu phải đợi đến tơ hồng
Trèo đèo lội suối sao chắc được
Lắm khi là số phải phòng không!

Lấy vợ-Ối dào!Quan trọng không?
Hỏi chơi nhiều lúc thấy chạnh lòng
Người ta có cặp-Mình đơn lẻ
Ngúc ngoắc đục ngầu đâu bến trong?

NK

Nhãn:

Thứ Bảy, 5 tháng 4, 2014

ƠN EM

Ơn em từng hiện diện!
Trong vũng đục cuộc đời
Ta thoáng lần tĩnh lặng
Qua…sóng dậy bời bời

Ơn em mùa lam lũ!
Tựa lưng vào giấc yên
Có vàng trang thơ cũ
Cũng hân hoan nửa miền

Ơn em lời mộ đạo!
Gióng nhè nhẹ bài kinh
Dẫu đã là ác quỷ
Cũng sám hối tội tình

Ơn em mùi cỏ úa!
Quấn quít gót chân mòn
Giang hồ nghe từng bữa
Giữa rừng hay bên sông

Ơn em vầng Nhật Nguyệt!
Soi rọi hồn điêu ngoa
Một lần thôi tưởng tiếc
Cuốn theo dòng mơ xa

Ơn em hàng bạch lạp!
Cháy lững lơ dương trần
Ngày về mưa xuống thấp
Bia mộ còn phân vân

NK

Nhãn:

MƠ HỒ CHIM SẺ

Mái tóc em dày
Vương mùi cỏ non
Lòng ta hao gầy
Vết bước chân ngoan

Một thưở hư vời
Bờ môi xinh xinh
Ánh mắt như cười
Lung linh lung linh

Đợi nhau tửng ngày
Trên lối đi quen
Dấu yêu lên đầy
Sao quên sao quên

Không ai hay mình
Xôn xao nôn nao
Có đâu van tình
Vì nhau cho nhau

Gặp nhau lặng nhìn
Chẳng nói nên câu
Bơ vơ nên đành
Chôn sâu đêm thâu

Mai kia đá buồn
Tâm tư hư hao
Vay mây trên nguồn
Mang yêu đi mau

Xa trông em về
Đời sao hoang mang
Tiếng xưa ê chề
Thiết tha cũng tàn

NK

Nhãn:

Thứ Sáu, 4 tháng 4, 2014

EM CÒN MUỐN KHÔNG?

Ngước lên em!Cho đời ta lầm lỡ!
Cúi xuống một lần-Dòng chảy cuốn xô trôi!
Cá nước chim trời cũng muốn có đôi
Nhờ số phận cứ mặc tình đưa đẩy

Em là chiêm bao vào giờ chưa ngáy
Môi còn êm-Ru còn thỏ thẻ chờ
Ta bạc tóc rồi xa quá thưở trai tơ
Với hoa niên vẫn xem là thiếu nữ…

Xếp cất vào kho lẫy lừng binh giáp cũ
Lại tập tành làm thi sĩ buổi ban đầu
Nhọc nhằn chờ đò dọc suốt canh thâu
Quạt sương khói vỗ về rên núi mộng

So cho đáng giếng sâu vào bễ rộng
Trăng ngoài sân chui lén lọt vào nhà
Soi chăn màng vừa dứt chuyện phong ba
Giấc Vu Sơn chập chờn còn đọng nụ….

Ngước lên em!
Cắn bàn chân lữ thứ
Chặn con đường ai xuôi ngược bôn ba
Giữ bàn tay!
Dùng khóe hạnh làm quà
Đóng chặt cửa-Mai trở thành thiếu phụ

NK

Nhãn:

GÁNH TANG BỒNG ĐÃ NẶNG

Có những miền ta đã đi qua
Tuy gian khó nhưng chưa từng sợ hãi
Miền đói lạnh-tấm lưng dài còng lại
Miền hiểm nguy chết chóc vẫn cười khì

Chỉ chạnh buồn miền vinh nhục thịnh suy
Hay thương cảm miền yếu hèn phụ thuộc
Miền bất khuất tự hào dân giữ nước
Miền cam go càng thắt chặc tay bền

Miền thương yêu hồn phơi phới bay lên
Miền tình ái say ngay dù chưa rượu
Miền dục vọng nhờ Thánh Thần đến cứu
Cũng là người-ải tài sắc nào qua!

Miền quạnh hiu chiều xế bóng la đà
Cơn bỉ cực ngân nga chuông chùa điểm
Miền nhẫn nhục náu mình xa phù phiếm
Con tạo xoay vần-Mặc kệ chuyện được thua!

Miền thanh bình mong ngả giá tìm mua
Tiền có thiếu-Đổi bằng thơ-Cho nợ!?
Miền hớ hênh trôi về ngang phiên chợ
Ta đứng nhìn hoang hoải mảnh tình con

Dù bao lần xuống biển lên non
Chưa từng thấy Trời sầu Đất thảm
Như bây giờ băng qua miền vô cảm
Khi con người chẳng còn chút bao dung

Ta biết sợ rồi-Lệ thẹn rưng rưng
Miền gian dối phủ trùm dòng thế sự
Để tồn sinh cần biến thành thú dữ?
Để hơn người phải xảo quyệt hay sao?

Nhân phẩm là chi?
Vẫn muốn hỏi Trời cao!

NK

Nhãn:

Thứ Năm, 3 tháng 4, 2014

CŨNG VẪN THẾ THÔI

Có thứ gì chạy thêm trong huyết quản?
Ngoài giòng máu mình ngưng hẳn sinh sôi
Thêm hay bớt rồi vẫn thế mà thôi!
Cafe đặc?Vài giọt rượu nồng cố tình pha loãng?
Đời dấy loạn-Máu cũng đòi dấy loạn?
Tình chợ chiều-Ngăn tim lạnh đìu hiu
Cầm-Bán-Tặng-Cho…giở đã nhiều chiêu
Ế vẫn ế-Gói về ta cất kỷ…
Mai còn đập nhịp phiêu bồng thi vị?
Hay hom hen – Con bạc khát nước cùng?
Nuôi muộn màng tình có như không
Đêm trằn trọc tự chỉ tay vào trán!
Đợi ai cho nước mát dìu nắng hạn?
Cho máu hồng tuôn chảy lại như xưa
Cho tình thơ cuồng cuộn mỗi sớm trưa
Chan chút vị đến người ta quen biết…

Đừng để muộn ngày lại ngày suy kiệt
Em có đưa tay
Ta cũng về địa ngục trót rồi!
NK

Nhãn:

Ờ HÁ

Đau
Từ dưới đáy nụ cười
Khóc
Từ sâu thẳm trong lời ca vui
Ai người
Vun xới hồn tôi
Gieo thương cấy nhớ
Để rồi bước qua
Khóc cho luyến nhớ nhạt nhòa
Đau cho mộng vỡ mù lòa đường quen
Bấc xưa tàn cuộc khơi đèn
Sao xưa chìm nẻo hờn Trăng soi lầu
Đã về đâu?Sẽ về đâu?
Duyên Bèo trôi giữa chân cầu tương tư
Trót là hư-Cũng là hư!
Phút vui mặc niệm cho đời buồn tênh
Say chưa quên một chuyện mình
Điên chưa xua được bóng hình cố nhân
Giá không xui khiến biết gần
Thì đâu đến nỗi ngàn lần biết xa

NK

Nhãn: