Ờ HÁ
Đau
Từ dưới đáy nụ cười
Khóc
Từ sâu thẳm trong lời ca vui
Ai người
Vun xới hồn tôi
Gieo thương cấy nhớ
Để rồi bước qua
Khóc cho luyến nhớ nhạt nhòa
Đau cho mộng vỡ mù lòa đường quen
Bấc xưa tàn cuộc khơi đèn
Sao xưa chìm nẻo hờn Trăng soi lầu
Đã về đâu?Sẽ về đâu?
Duyên Bèo trôi giữa chân cầu tương tư
Trót là hư-Cũng là hư!
Phút vui mặc niệm cho đời buồn tênh
Say chưa quên một chuyện mình
Điên chưa xua được bóng hình cố nhân
Giá không xui khiến biết gần
Thì đâu đến nỗi ngàn lần biết xa
NK
Nhãn: THƠ CŨ
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ