Thứ Tư, 26 tháng 3, 2014

VĂN TẾ QUAN

Ai cũng biết!
Làm người khó chứ làm”con”quá dễ!
Ngôn với hành-chuẩn mực được mấy ai!?
Đã làm trai sao cho đáng thân trai-
Không lập đỉnh cũng giữ tròn tiết nghĩa
Đời nay đấy! Trộm đông như rươi-
Ngoài đường lắm dân chôm chỉa
Tối đóng cửa phập phồng,ngày thấp thỏm vào ra
Cứ có chuyện vắng nhà-
Sợ chúng viếng thì bỏ mịa
Thôi thì khốn khó có phen,gia tùy gia giang cũng tùy giang
Đến công đường thênh thang-Hóa ra còn nhiều hơn đỉa
Vòi lớn vòi bé lăm le
Đủ màu xanh xanh tía tía
Lột túi công khai Còn lận lờ nhân nghĩa
Nghĩ tới nghĩ lui cốt chỉ giận mình ngu
Trách gì gặp mặt tham ô,nghe toàn những lời ba đía
Có đi năm châu bốn biển thử so tìm vài chuyện hay ho
Đối lại cám cảnh trong nhà lược cổ kim bụng càng thấm thía
Trộm nghĩ rằng Dù giàu tiền muôn bạc vạn,có mấy ai tri túc an thân
Dẫu hèn kém khố rách áo ôm,đường cuối cùng cũng ra nghĩa địa
Sống cốt sao cho nhẹ với lương tâm,thiếu vật chất miệng có thể cười vui
Dạ bất lương nặng vác cả núi vàng,cũng không mãi làm cha-làm tía
Quan thời cả giuộc làm quan,sẽ có lúc dân nỗi can qua
Dân đành cam chịu kiếp dân,biết đâu có ngày khiến quan hết vía
Lẩm cẩm nói chuyện tầm phào
Đọc xong cứ cho là bịa
Vừa nói đến quan Giờ đà mắc ỉa

NK

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ