RÉT MUỘN
Rét mò về chẳng thèm cảnh báo!
Khổ cho tay đôn đáo tìm găng
Cho lưng trùm vội vào chăn
Cho chân co lại nhục bằng giống Tôm
Cho vai lạnh từng hôm rụt cổ
Cho đầu trần khốn khổ gió lùa
Mắt mờ kính trễ đón mưa
Đường dơ nước bẩn cho vừa tội thân
Cho bụng réo đánh vần cơm nước
Cho gối mòn lần lượt xoay quay
Rét chi đường đột thế này!
Không ai bên gối thừa tay ôm gì?
Về chia lạnh nhau đi!Em nhé!
Đề ngày mai trần thế ấm lên
Để tôi còn thấy yêu mình
Để tôi còn biết lấy tình đắp chung
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ