TỰ HỨA
Cố gắng chỉ nhận từ cuộc đời
những món quà bình thường nhất
Để không phải trả lại cho người Điều phi thường quá sức...
Dù hỗn độn vô thường còn chất ngất
Ta dỗ dành...
tự vỗ về yêu lấy chính ta...
Mùa van cầu-bái vọng cũng vừa qua
Tờ giấy rách chắc chiu lề ố úa
Chân thả xuống
Mưa khôn cùng Nhớp nhúa
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ