HÃO!
Trèo lên chót vót cơn mơ
Rơi xuống nào ngờ ô trọc bùn đen
Tưởng mình vô nhiễm như Sen
Hay đâu cặm cụi thành quen thói đời
Cũng Bèo trôi-Cũng bạc Vôi
Cũng toan thua được lỗ lời như ai!
Ngày nào đá nát vàng phai
Soi ra vô dụng lưng trai vải nhiều
Nay còn dang dỡ bao điều
Mộng mơ đứt quãng-chợ chiều tàn mau
NK
Nhãn: THƠ CŨ
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ