Thứ Năm, 20 tháng 3, 2014

TỎ TÌNH KIỂU CUA

Lương bỗng mỗi ngày hơn triệu thôi
Tối nhai mì gói sáng tóm xôi
Dành tiền cốt để mua thuốc lá
Đốt cho đen phổi-vỗ tay cười

Tiền sót túi về nhặt bỏ heo
Mười năm tích lũy nhẹ như bèo
Mua một ước mơ còn chưa đủ
“Vé về quá khứ”nặng lòng treo!

Đối diện chính mình-thấy lạ xa
Một bóng đen đen lặng yên hà!
Không nói không rằng-Ui chán chết!
Trò chuyện kiểu này-Như với ma!

Nếu bỗng ngày mai…xui…trúng số
Chẳng biết mua gì-Ai chỉ cho!?
Một manh chiếu cũ vừa ni cỡ?
Hay sáu tấm trơn đẩy lọt lò?

Sợ nhất chết rồi chả ai chôn!
Trôi sông lạc chợ vất vưỡng hồn
Kiếm người thương ấy-đêm về dọa!
Khiếp quá không chừng giận mình luôn!

Đừng để tôi buồn-Em nhớ không!
Nông nỗi đem thân tự giết dần
Nếu tôi mà chết em thiệt lắm
Mất kẻ tôn thờ-thơ biếu không!

Đừng để tôi già-Em biết không!
Khi tay chống gậy-Chẳng thành chồng!
Làm ăn gì nữa-Đồ như phí!
“Cột vất đi rồi-Lỗ bỏ không!”(*)

NK
(*)Đạo thơ HXH

Nhãn:

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ