Chủ Nhật, 17 tháng 1, 2016

MẶC KỆ ĐỜI

Thời gian vô tình
Tình nhân vô tình
Thì thôi ta cứ một mình
nếm chút say và nhai chút thi thơ
Hồn có lạnh buồn
Thân có sót bơ vơ
Xem như số phận trót an bày nghiệt ngã
Còn đó!
những vành môi chờ nương nhờ-đói lã
những hy vọng mong manh về cuộc sống no đầy
Dẹp hết lo buồn,xốc lại đôi vai
Dán lên vết lỡ cuộc đời nát rách
lấy việc làm vui-mang cày độ nhật
độ cho ta-và cả cho người
Mong thuyền chèo thuận gió trôi xuôi
Ước tiểu sự hạnh thông đầu cuối
Quần tụ hân hoan-ấm lòng đôi buổi
Sâu trong đáy tâm hồn là nụ biếc tương lai
Chìa tay ra không cần hỏi là ai
Chia chăn ấm chẳng hiềm xem quen lạ
Em không nhặt tim ta
Ta đem vu vơ thả
trồng được mùa gặt lại ít nụ cười
Thành suối nguồn nuôi dưỡng trái tim tươi
Không phí bỏ một đời đã sống

NK

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ