THÔI KHÔNG CÒN HƯ HAO
Gần một đời người lãng đãng trôi
Qua hư vô chạm những khóc cười
Trớ trêu con tạo xoay vần nghịch
Đầy dẫy bạc tâm bịp luân hồi
Đã cố dặn lòng bám chữ không!
Nhưng đau trong dạ buốt trong hồn
Không thể mặc nhiên nhìn thế sự
Làm người không dám học vô tâm!
Xin cười ba tiếng xa con mộng
Không đảo hoàng hôn giữ lấy chiều
Nghìn xưa ai đã thừa tuyệt vọng?
Đến thử so cùng
Đã bấy nhiêu?
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ