Thứ Hai, 27 tháng 10, 2014

SỐ NÀNG CHỈ VẬY

Nàng xui chỉ tóm những chàng KHờ
Chưa nói đã ngừng dạ ngẫn ngơ
Giấy bút thừa dư đêm về vẽ
Nhố nhăn vài nét gọi là thơ!

Nàng giận sao rằng chúng khật khùng
Yêu mà chẳng tới,ví lung tung
Ví bụi bám dơ bàn chân nhỏ
Ví bố che con lúc bão bùng

Nàng dỗi vì rằng chúng dỡ hơi
Trốn nàng thăm thẳm nửa cuộc đời
Dứt áo ra đi bằng nước mắt
Mà không phân giải nỗi một lời

Đã gặp duyên phần với KHờ Anh
Những đêm gắn bó vị ngọt lành
Rôi đêm sau nữa đêm sau nữa
Trôi mất trong nàng tuổi xuân xanh

Đến dạo mở lòng với KHờ IÊM
Bố con suýt nhập đến cõi Thiền
Thật thật hư hư,hư mà thật!
Bàng quan thiên hạ há mồm điên

Bây giờ anh đến với nàng đây!
Nước mắt chảy xuôi đã đủ đầy
Truân chuyên hai đứa từng dâu bễ
Sẽ chẳng thiếu nhau chỉ một ngày!

NK

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ