Thứ Tư, 22 tháng 10, 2014

.....

Bới mòn vết những con đường
Bới đau nốt cả vô thường ta mang
Tim hờ ai cấy Đa đoan
Vui trong giây phút bàng hoàng tháng năm
Bám gì vào cỏi xa xăm?
Xót gì một kiếp thân Tằm vương tơ
Đến bao giờ? Phải bao giờ?
Cho ai nhặt lấy bâng quơ ta đầy
Mùa vui thấp thoáng qua đây
Gọi người kiêu hãnh nhẹ tay rời mình
Yêu bằng tiếng khóc yêu tinh
Đợi bằng ước vọng thình lình bỏ ta
Rồi tình cũng sẽ chóng xa
Rồi đời cũng sẽ chóng qua như đời

NK

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ