QUA GIỌT CAFE
Vòng vèo ta vòng vèo em
Hơn một tháng trôi qua lượn lờ quán xá
Mình đi khắp từ nơi quen rồi chốn lạ
Những Du Miên,Cõi Riêng,Phượng Cát,Thềm Xưa,…
Giọt café cựa mình trong mỗi sớm trưa
Giọt đắng,giọt buồn,giọt hờn,giọt tủi….
Có bài thơ nào
Một lần cặm cụi
Viết cho em rồi
Không dám gửi đi
Ủ thời gian nhàu và bẩn có hề chi!
Vẫn còn trong ấy hình bóng nào miên viễn
Vốn café đã đen huyền lưu luyến
Chứa màu chờ
Tim tím đợi người ta….
Hơn mười năm có lúc tựa hiên nhà
Thầm dạm hỏi chuyện chồng con sao rồi nhỉ?
Nợ chừng ấy năm
Bây giờ không hiềm tỵ
Dắt nhau đi từ sáng sớm đến nửa khuya
Tên của quán nhiều mà không đủ phân chia
Cho lịch hẹn ba lăm ngày dồn dập…
Hết Saigon chuyển sang Gò Vấp
Qua Bình Dương, tìm lối rẻ Biên Hòa
Hãy tìm hương quen bằng bước chân cho
Đừng dọ dẫm phải là nơi dấu ái
Chúng ta quay về nơi mười bảy năm gặp lại
Cũng vẫn tình cờ màu kỷ niệm xôn xao
Bên thời gian đã vụn vỡ hư hao
Mà như mới cảm giác mình bắt gặp
Xin hãy đừng hờn
đừng ghen
đừng khóc
Khi những giọt tình còn lắng đọng giữa bờ môi
Bấy giọt từng rơi là bấy ngậm ngùi
Ta mang trả cho em thời ngây dại….
Nhiều như niềm yêu xưa gói vào giữ lại
Để có một chiều dâng tặng cho nhau
Có nhói con tim cũng đừng hỏi vì sao
(Vì sao để muộn màng cơn hạnh ngộ
Vì sao chọn con thuyền không bến đổ
Vì sao yêu mà chẳng chịu kiếm tìm,…)
Vì rốt lại rồi máu cũng chảy về tim
Ta cũng lại tìm thấy em rồi đó…
Xin hãy tin khi mình còn tiếng thở
Thì còn yêu nhau
Như café còn chảy mãi bên đời
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ