CÓ TÌNH NHÂN NHƯ THẾ
Hiền như con mèo ngái ngủ
Ấm vòng tay đợi giao bôi
Nồng nàn chiếc hôn phủ dụ
Say mê đắm đuối lỡ-bồi
Hiền đem nhu hương đốt cháy
Một tình nuôi tận chiêm bao
Lần qua con sông buồn chảy
Rồi thôi….biết đến thuở nào
Có về mùa Thu nắng nhạt?
Để chiều phố xá bâng khuâng
Dáng quen bấy lâu chìm khuất
Ta mong lại đến thật gần
Tay đan chờ ai ngày vắng
Mơ đêm tương hợp tình tràn
Đừng gây chia xa thầm lặng
Khối buồn u uất riêng mang
Hiền mơ trăm năm còn gặp
Nhớ người-người nhớ tìm nhau
Lẽ đâu bên đời tấp nập
Không đưa tình cuối ngọt ngào?
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ