Thứ Ba, 4 tháng 8, 2015

ĐẾM DẦN CHỮ CỦA THA NHÂN

Uh,sao tình cờ ngôn từ thấu vào nhau đến vậy!
Chuyện vô tình là chuyện của ai ai
Để mọi thứ rồi cũng mai một một mai
Như bèo trên sóng,như lòng trong gió

Em đến bàng hoàng ngẩn ngơ ta mấy độ
Em đi lạnh lùng dằn vặt ngõ phôi pha
Mưa có rơi-tình có dấu đậm đà?
Lưng còn vệt nét mềm chiều tóc xỏa?

Cỏ ướt long đong níu đau từng ngày Hạ
Bóng mặt Trời u uất buổi hoàng hôn
Nụ hoa quên tên nơi ấy héo mòn
Một lần cùng biết rồi nay cùng thôi nhớ

Em ngày hôm qua
tiếng yêu vo thành mớ
Hào phóng tặng ban
Độc ác nuốt lời
Em ngày hôm nay hẳn đã thảnh thơi
Rảo cặp mắt vô thường nhìn quá khứ?

Đang nhập vai thiên thần hay quỷ dữ?
Soi rọi về ngầu đục vũng tim tôi
Có còn thèm hơi nhút nhát bờ môi
Và bạo ngược khi chạm lần ban phát?

Ký ức là vùng hớ hênh trừng phạt
Đay nghiến chúng mình từ lúc rời nhau

NK

0 Nhận xét:

Đăng nhận xét

Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]

<< Trang chủ