VẪY TAY CHÀO NHAU
Đã đến cửa Thiên Đàng đừng ngoái lại
Hơi hám cuộc đời trần tục có gì vui?
Bao quẫn bách một thời đà ái ngại
Hãy để yên thinh cùng quá khứ ngậm ngùi
Hai mươi năm chừng như nhấc bàn tay
Nói đôi câu đủ cạn hết tháng ngày
Lỡ phung phí làm sao tìm nhặt lại
Lá ngọc cành vàng cũng hóa khói mây
Huống hồ chúng ta trần gian lặn lội
Gối mỏi chân chồn vẫn mãi so đo
Lời kinh cuối mong một lần đừng gian dối
Qua ngưỡng sân si nhìn lại là bờ
Bước đi em
rời lánh xa địa ngục
Hư hỏng một thời ta bám víu nơi đây
Xa là thoát và đi là bỏ tục
Để mỗi mình ta dò dẫm đếm từng ngày
Ranh giới Thiên Đàng chia người đi kẻ ở
Không thể hòa chung tiếng nghẹn câu cười
Chén cháo lú nốc vào ta trốn nợ
Vĩnh biệt từ rày và mãi thiên thu
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ