ĐI LẦN VÀO KHOẢNG CHƠI VƠI
Mưa tầm tả con ngõ buồn xóm trọ
Những dấu chân nào cũng mờ khuất trôi xuôi
Kỷ niệm thắt khi chiều về mưa đổ
Vẫn còn trong nhau chút mong nhớ ngậm ngùi
Mai rời bỏ để chôn vùi quá khứ
Mỗi một lần đi hồn binh biến một lần
Ngày thanh thản đêm nhẹ dòng tâm sự
Gở hết u hoài từng rưng rức châu thân
Em từng đến gieo lời vui đội lốt
Gai góc ngầm ban ngay từ buổi ban sơ
Tình bưng mủ dậy thầm đau mấy đợt
Ta bệnh nan y dần ngã quỵ đâu ngờ
Mai chôn kín thời hoang đàng mộng mị
Quỷ hết gọi mời,trái cấm ngọt rời xa
Chân thác đổ mắt mờ cay hai mí
Đáy cuồn cuộn sôi đời ly biệt mình ta
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ