LÀ TA
Vỗ bụng cười rằng sướng nhất ta!
Không con không vợ cũng không nhà
Màn Trời chiếu Đất luôn thỏa chí
Tránh được nợ đời-né oan gia!
Quái quỉ trong hồn khéo bôn ba
Trăm phương nghìn kế nghiệp tà ma
Muốn tu lại sợ chùa mất Sãi
Vác cuốc vào vườn e chết Hoa
Lý sự nhùn nhằng nết điêu ngoa
Lăm le chưa đến bậc rượu trà
Café độ bữa ngày đem nhuộm
Có biết thứ gì mai nhỏ ra?
Năm tháng rồi đây cũng sẽ qua
Sông kia núi nọ liếc chiều tà
Thấy đời đen nhọ chòi thân bạc
Một miếng hoàng hôn nuốt ngỡ quà
Ai dám bảo rằng chả ra Ma
Lối chi vẫn dẫn đến Nại Hà
Cốt ác cố dằn thân chín kiếp
Mai gặp Diêm Vương lại cười khà
NK
0 Nhận xét:
Đăng nhận xét
Đăng ký Đăng Nhận xét [Atom]
<< Trang chủ